Hắn gằn giọng:
"Người đâu, ép nàng uống thuốc! Để nàng vĩnh viễn câm miệng cho bổn tướng!"
Mấy chục thị vệ tràn vào. Ta lặng lẽ nhìn, không hề kháng cự. Nhưng ngay khoảnh khắc họ vừa chạm tay tới, liền ngẩn ra rồi nhanh chóng quỳ xuống.
"Thuộc hạ bái kiến bệ hạ!"
Vệ tướng hoảng hốt nhìn về phía sau ta, nơi A Tắc bước ra từ sau rèm, thần sắc đầy kinh ngạc, rồi như chợt hiểu ra.
"Bệ hạ, người không thể nghe lời một phía của nàng ta. Nàng ta dâng tấu lên người là để chia rẽ phụ tử chúng ta, làm rối loạn triều cương. Vừa rồi nàng ta còn vu khống bịa đặt, người không thể tin nàng!"
A Tắc mặt lạnh như băng, lạnh lùng hạ lệnh:
"Bắt Vệ tướng, áp vào đại lao, chờ thẩm tra!"
Mấy chục thị vệ lập tức chuyển hướng, áp giải Vệ tướng xuống.
Vệ tướng hung hăng trừng mắt nhìn ta, rồi cười lạnh:
"Triệu Tử Ngọc, ngươi quyến rũ hai nhi tử của ta, khiến huynh đệ tương tàn. Ngươi sẽ không có kết cục tốt!"
Ta hít sâu một hơi, cảm thấy buồn cười đến cực điểm.
Nhi tử là quân cờ trong tay hắn, muốn bỏ thì bỏ, giờ lại trách ta nhặt lại quân cờ vô dụng đó.
Vệ tướng hất tay khỏi thị vệ hai bên, ngẩng đầu lạnh giọng:
"Bổn tướng tự mình đi."
Hắn quá tin rằng A Tắc sẽ không g.i.ế. c mình, nên hoàn toàn không lộ vẻ hoảng loạn.
Khi người đã đi xa, A Tắc mặt lạnh như sương, ánh mắt nhìn thẳng vào ta:
"Ngươi nói mời trẫm đến xem một vở kịch, đây là vở kịch mà ngươi chuẩn bị cho trẫm sao?"
Ta còn chưa kịp đáp, hắn bất ngờ vươn tay, bóp chặt cằm ta, ép ta nhìn vào mắt hắn.
Đôi mắt đen sâu như mực, mày kiếm xếch lên sát tóc mai. So với lần gặp trước, A Tắc đã càng thêm trưởng thành trầm ổn, khí chất đế vương càng hiện rõ mồn một.
Hắn chậm rãi từng chữ, giọng lạnh như băng:
Hồng Trần Vô Định
"A Ngọc, muốn tính kế trẫm, phải trả giá."
Hắn lấy từ trong n.g.ự. c ra một bình sứ men xanh trắng, mở nắp, tự mình uống một ngụm thuốc, rồi cúi người, truyền thuốc sang miệng ta.
Mùi thuốc nồng nặc, nồng đến mức khiến ta cảm thấy buồn nôn.
Hắn, điên rồi!
Toàn thân ta nổi da gà, cố gắng giãy giụa.
Nhưng hắn siết c.h.ặ. t đ.ầ. u ta, cạy mở môi ta, ép ta nuốt hết chỗ thuốc.
Trước khi ý thức chìm vào hôn mê, ta chỉ còn cảm nhận rõ rệt một điều:
A Tắc, đã thay đổi rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!