1
Khi biết được tin này, ta chẳng hề vui vẻ.
Ta nghĩ, dựa vào đâu chứ?
Dựa vào đâu mà đều là cốt nhục của phụ mẫu, riêng ta lại bị phân cho vận mệnh ác độc thế này?
Đáng tiếc, khi đó ta còn quá nhỏ, chẳng thể suy nghĩ những vấn đề quá sâu xa.
Ta chỉ thấy bất công, thấy phẫn nộ.
Nhưng điều khiến ta bất ngờ là, nàng rõ ràng biết thân phận của ta, lại đối xử với ta vô cùng tốt.
Nàng cưng chiều ta, thiên vị ta, thậm chí là nuông chiều ta đến mức quá đáng.
Nàng rất thích kể chuyện cho ta nghe.
Nàng kể về Lọ Lem và hai tỷ tỷ.
"Kiếp trước, đại tỷ và nhị tỷ, một người cắt gót chân, một người c.h.ặ. t đầu ngón chân, rốt cuộc vẫn chẳng thể xỏ vừa hài thủy tinh."
"Lọ Lem dù có đi hài thủy tinh, nhưng ba năm sau, nàng và hoàng tử đã như người xa lạ."
"Kiếp này, đại tỷ và nhị tỷ đều đã tỉnh ngộ, các nàng cùng nhau giúp Lọ Lem phá hủy đôi hài thủy tinh."
"Bởi vì một đôi hài có thể rơi khỏi chân Lọ Lem, chứng tỏ ngay từ đầu nó vốn chẳng hề phù hợp với nàng, mà chỉ là phép thuật lừa dối nàng mà thôi."
"Cuối cùng, bọn họ cùng nhau rời xa hoàng tử, đại tỷ và nhị tỷ bỏ đi thói lười biếng, Lọ Lem cũng bỏ đi giấc mộng chỉ muốn gả chồng, từ đó sống vui vẻ bên nhau."
Nàng còn kể cho ta nghe Bạch Tuyết đại chiến kẻ cuồng x.á.c.
"Ngày xưa, có một vị hoàng tử, rất thích nhặt x.á.c."
"Hắn đi tới vương quốc của Công chúa Ngủ, thấy nàng hôn mê bất tỉnh, liền mang nàng đi."
"Hắn gặp một tiểu cô nương bán diêm, thấy nàng c.h.ế. t cóng, liền nhặt x.á. c nàng."
"Hắn gặp một công chúa bị nhốt trong quả cầu thủy tinh, cũng liền coi nàng là xác c.h.ế. t mà mang đi."
"Về sau, hắn lại gặp Bạch Tuyết nằm trong quan tài thủy tinh, liền cõng nàng đi mất."
"Hắn cần nhiều công chúa như vậy để làm gì? Hóa ra là để dâng cho ác ma, chỉ có như thế, ác ma mới phù hộ cho vương quốc của hắn trường tồn muôn đời."
"Bạch Tuyết sau khi tỉnh lại, đã quyết đấu một trận sống c.h.ế. t với hoàng tử... Cuối cùng, nàng đã chiến thắng hắn."
"Nàng dùng tình yêu đánh thức Công chúa Ngủ, dùng phép thuật cứu sống cô bé bán diêm, lại vung kiếm phá vỡ quả cầu thủy tinh, giải cứu công chúa tóc vàng..."
Kể xong, nàng nghĩ ngợi một lúc rồi dặn ta:
"Chuyện này thì đừng kể cho Tam công chúa và Trấn An công chúa nghe, hơi đáng sợ, sợ các nàng chịu không nổi."
Tam công chúa là hoàng tỷ của ta.
Trấn An công chúa là nghĩa muội của ta.
Còn ta, đứng hàng thứ sáu.
Mỗi lần nghe nàng kể chuyện, ta lại kể lại cho hoàng tỷ và Trấn An nghe. Nhờ thế, dần dần ta không còn bị xa lánh như trước nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!