Chương 6: (Vô Đề)

Hắn hếch tay áo lên, lộ ra làn da trắng nõn như tuyết, mềm mịn như ngọc, thực sự có thể thổi bay một hơi mà nứt ra.

Ta cảm thấy trong lòng có chút chua xót.

Mỹ nam của ta…

Hắn thật lòng cảm thấy ta tốt, thật lòng nghĩ rằng chỉ có thứ tốt nhất mới xứng với ta.

Kiếp này, ta nhất định phải bảo vệ hắn.

Ta nhẹ nhàng kéo tay áo hắn xuống, nghiêm túc nói:

"Sau này, chỉ được để bản cung nhìn. Không được để người khác xem."

Điện hạ—

Hắn chớp chớp mắt, ánh sáng trong mắt long lanh, niềm vui không thể che giấu.

Cuối cùng, hắn ngoan ngoãn để ta dắt đi.

Sau lưng, giọng nói lạnh băng của Lạc Vi Lan vang lên:

"Điện hạ, hôm nay không cho nhà họ Lạc một lời giải thích, sao có thể chặn được miệng lưỡi thế gian?"

Ta quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn.

"Lạc đại nhân, nhà họ Lạc có trong sạch hay không, ngươi thực sự nghĩ bản cung không biết sao?"

"Bản cung nể tình bách tính mà không muốn gây náo động. Không ngờ lại khiến ngươi càng thêm ngang ngược. Ngươi thực sự nghĩ bản cung không làm gì được ngươi?"

Lạc Vi Lan sững người.

Hắn đứng yên tại chỗ, không dám cử động.

Sau khi hồi cung, ta lập tức truy xét kẻ đã để lộ tin tức.

Khi tra ra, c.h.é. m đầu hắn, gửi thẳng sang phủ họ Lạc.

Đêm đó, phủ họ Lạc im thin thít, không dám hé răng.

10

Vì bạc cứu trợ bị cướp, ta không trừng phạt nhà họ Triệu, mà lại giáng tội xuống nhà họ Lạc.

Thế gia bắt đầu rạn nứt.

Ta hạ chỉ quyên góp tiền bạc.

Dưới sự dẫn đầu của nhà họ Triệu, các thế gia khác cũng lần lượt đóng góp một ít.

Đáng tiếc, so với số tiền cần để cứu trợ, vẫn chẳng thấm vào đâu.

Hồng Trần Vô Định

Tin tức quốc khố không đủ bạc cứu trợ truyền ra ngoài, khiến nạn dân phẫn nộ lần nữa.

Ta vừa hạ lệnh cấm các địa phương ngăn cản nạn dân tiến vào kinh thành, vừa ra chỉ dụ mở kho lương phát cứu trợ.

Nhưng cho dù như vậy, vẫn có người nhân lúc hỗn loạn mà tạo phản.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!