Chương 12: (Vô Đề)

Nhưng vừa hay, tham vọng của ta cũng có điểm trùng khớp.

Vậy thì để hắn thay ta dọn dẹp, thay ta gánh lấy tiếng xấu.

Còn ta sẽ ra tay thu dọn tàn cuộc, quét sạch hắn.

Tín hiệu từ thành truyền đến—Hoàng đệ đã thoát ra.

Ta lập tức ra lệnh, xuất quân tấn công.

Đám quân của nhà họ Lạc đã mệt mỏi vì c.h.é. m g.i.ế. c cả ngày, không thể chống đỡ.

Chẳng bao lâu, quân ta đã chiếm được hoàng cung.

Trong Kim Loan điện, Lạc Vi Lan ngồi trên ngai vàng.

Một tay cầm đao chống đất.

Từng giọt m.á. u tươi nhỏ xuống từ lưỡi đao, thấm đỏ nền điện.

Trên khuôn mặt tuyết trắng không tì vết của hắn, xuất hiện một vết thương dữ tợn.

Một kẻ luôn phong lưu hào hoa, giờ đây tóc tai rối bời, y phục tả tơi.

Nhưng dù vậy, hắn vẫn toát lên một vẻ đẹp tàn khốc và lạnh lẽo.

Nghe thấy tiếng động, hắn lập tức ngẩng lên, ánh mắt sắc bén b.ắ. n thẳng về phía ta.

Ánh mắt ấy, như lưỡi d.a. o sắc bén xuyên thẳng vào xương cốt.

Hắn lạnh lùng nói:

"Ta đã xem thường ngươi rồi."

17

Ta bật cười. 

Ta nhớ lại kiếp trước, hắn giả vờ tổ chức yến tiệc sinh thần cho ta trong cung, mời ta và hoàng đệ đến rừng trúc ngắm trăng.

Hắn hiếm khi đối xử hòa nhã với ta.

Càng hiếm khi nhớ đến sinh thần của ta.

Ta trang điểm thật kỹ, lòng tràn đầy mong chờ, vội vàng đến hẹn.

Nhưng kết quả, người chờ ta, lại là quân lính của hắn.

Hắn lạnh lùng nói:

"Kẻ nào g.i.ế. c tiện nhân này, thưởng năm ngàn lượng."

"Kẻ nào g.i.ế. c phế đế, thưởng mười ngàn lượng."

Binh lính lao đến như hổ đói vồ mồi, c.h.é. m g.i.ế. c không chút do dự.

Mỗi người đều muốn giành lấy một phần tiền thưởng, hận không thể băm vằm chúng ta thành trăm mảnh.

Ngay cả khi ta và hoàng đệ đã bị c.h.é. m c.h.ế. t từ lâu, bọn chúng vẫn không ngừng vung đao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!