Chương 26: (Vô Đề)

Nhìn thì có vẻ êm xuôi, nhưng ta biết hắn đã hoàn toàn mất cơ hội tranh ngôi rồi.

Mà triều thần trong ngoài lập tức hành động. Ngày càng nhiều người dâng sớ thỉnh cầu phục vị thái tử.

Chính lúc ấy, ta đến gặp phế thái tử.

Khi ấy, Lý Thừa Trạch và Lý Thừa Ân cùng bị giam chung, cả hai đều tiều tụy, mất đi vẻ ngạo nghễ năm nào.

Thấy ta đến, cả hai mừng rỡ như chó thấy thịt.

Ta mớm cho Lý Thừa Trạch một tia hy vọng, ngầm ám chỉ chuyện phục vị đã có khả năng, hắn lập tức mừng như điên, vui đến phát cuồng.

Hoàng huynh, ta nói,

"chỉ cần thêm chút lực đẩy nữa, phụ hoàng nhất định sẽ đưa huynh ra ngoài. Nhưng ta chỉ là nữ nhân, không đủ lực, nếu ta là nam nhân thì tốt biết bao. Nhưng huynh yên tâm, ta sẽ liều cả tính mạng, dù tan xương nát thịt."

Ánh mắt ta kiên định.

Sắc mặt Lý Thừa Trạch biến đổi không ngừng.

Hắn run run nói:

"Ta còn một danh sách, là thứ cuối cùng ta giữ được. Nam Bình, nhất định phải dùng cho tốt. Nếu ta được phục vị, sau này nhất định phong muội làm Hộ quốc Trưởng công chúa, vinh hiển một đời."

"Giờ muội mới hiểu câu"vinh cùng vinh, nhục cùng nhục

"của mẫu hậu. Không có huynh, những ngày qua của ta thật sự rất khổ. Huynh nhất định phải ra ngoài, mẫu hậu cũng chờ huynh ra cứu người khỏi lãnh cung."

Lý Thừa Trạch rơi nước mắt, quyết tâm giao cho ta vị trí cất giấu danh sách.

Ta gật đầu rời đi, nhanh chóng đến nơi, quả nhiên tìm thấy danh sách, cùng toàn bộ bằng chứng phạm tội của những người nằm trong danh sách ấy.

Vạn sự đã đủ, chỉ thiếu gió đông.

Nhị hoàng tử đang trong lúc hoang mang tưởng rằng mình không còn cơ hội, bỗng nhiên được một nhóm triều thần hăng hái nâng đỡ, thề c.h.ế. t trung thành với hắn.

Hắn lại có được tiền bạc để chiêu binh mãi mã, còn có Trần đại tướng quân làm chỗ dựa.

Năm thứ hai mươi lăm phụ hoàng tại vị, một thánh chỉ từ trong cung truyền đến phủ nhị hoàng tử:

"Trong cung xuất hiện thích khách, mời nhị hoàng tử nhập cung dẹp loạn thích khách."

Hắn dẫn binh theo chỉ dụ mà vào cung, trong lòng ôm mộng lớn, định nhân lúc bắt thích khách, mượn gió làm cờ, cướp lấy ngôi vua.

Nhưng hắn không ngờ, người mà hắn luôn khắc cốt ghi tâm, vị hôn thê Trần Cẩm Tú ấy lại thân mặc giáp trụ, đích thân bắt hắn lại, giận dữ mắng to:

"Kẻ nghịch tặc tạo phản! Ngươi thật sự làm ta thất vọng!"

34

Một cuộc biến loạn trong cung, đến thì vội, mà đi cũng vội.

Khi ta mặc giáp bạc xông vào tẩm cung của phụ hoàng, ánh mắt người tràn đầy sửng sốt.

Chính khoảnh khắc đó, người chợt hiểu ra tất cả.

"Thì ra là vậy, ngươi đã sắp đặt nhiều đến thế, hóa ra chỉ là vì dã tâm này?"

Ta quỳ một gối xuống đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!