Chương 24: (Vô Đề)

Những điều ấy, một hoàng tử được nuông chiều trong cấm cung sao có thể biết?

Trên đường hồi kinh, hắn càng trải qua bao gian khổ.

Và chính những gian nan, hiểm nguy đó khiến ta hiểu rõ, kẻ đang ngồi trước mặt ta đây là một kẻ bất tài vô dụng đến tận xương tủy.

Ấy vậy mà chỉ vì thân phận hoàng tử, giờ đây lại trở thành ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí thái tử.

Ta không cam lòng.

Một kẻ như vậy mà cũng có thể lên nắm đại quyền? Vậy thì tương lai của thiên hạ, còn bao nhiêu Phúc Châu nữa sẽ lặp lại?

Phụ hoàng thật sự không hiểu rõ sao?

Ta mỉm cười: 

"Chút chuyện nhỏ thôi, xem như ngươi giúp ta báo thù rồi đó."

Nhị hoàng tử nghiêm sắc mặt:

"Hoàng tỷ, xin nén bi thương. Phò mã vì dân liều mình xả thân, dân chúng Phúc Châu mãi không quên ơn nghĩa của huynh ấy. Phụ hoàng đã quyết định sẽ hạ chiếu chính danh cho phò mã, rất nhanh thôi, tỷ sẽ thấy."

"Vậy thì thật tốt quá. Sau này, nếu đệ cần ta giúp gì, cứ nói thẳng. Ta sẽ dốc lòng tương trợ."

Hắn chớp chớp mắt: 

"Hiện tại, thật ra có một việc, không biết hoàng tỷ có tiện không?"

"Chuyện gì? Nói ta nghe xem!"

"Ta… ta nên thành thân rồi. Ta muốn cưới nữ nhi của đại tướng quân Trần gia, tên là Trần Cẩm Tú, làm chính phi. Nhưng không biết phụ hoàng có đồng ý không?"

Ánh mắt hắn sáng lấp lánh, đầy mong chờ.

Ta bật cười.

Quả nhiên, một khi con người đã nắm quyền, thì sẽ muốn thêm nhiều quyền lực nữa.

Nhị hoàng tử không ngoại lệ. Ta cũng không ngoại lệ.

Ta gật đầu:

"Tất nhiên là được. Ta và Trần tiểu thư trước kia từng có chút giao tình. Dù nàng xuất thân từ võ tướng thế gia, nhưng thật ra lại rất mến mộ những nam nhân tài hoa, phong nhã. Nếu đệ thật lòng muốn chiếm được trái tim nàng, thì hãy bắt đầu từ thi thư từ phú."

"Ta hiểu rồi! Đa tạ hoàng tỷ chỉ dạy!"

32

Nhị hoàng tử vội vàng rời đi.

Ta hẹn gặp Trần Cẩm Tú, đem chuyện hôm nay kể lại như một trò đùa vui miệng.

Trần Cẩm Tú cất giọng lạnh lùng:

"Nam nhân thiên hạ đều như vậy. Muốn chiếm được trái tim nữ nhân, họ tưởng nữ nhân là món đồ sao? Bị bọn họ tranh giành, đoạt lấy, như thể không có ý chí riêng."

Nàng nói đúng.

Nhưng khi ta khẽ đặt tay lên lưng nàng, nàng liền rụt lại vì đau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!