Ngày phát tang, dân chúng kéo nhau đến đưa tiễn, từng bó hoa rơi lên quan tài, hoa rực như dệt gấm.
Hoa vẫn nở đầy trời, mà cố nhân đã hóa hư vô trong chớp mắt.
Ta đóng cửa phủ suốt ba tháng, không gặp bất kỳ ai. Ta đang chỉnh lý lại suy nghĩ, đang nghĩ vì sao bàn cờ này ta lại đi đến bước này.
Trong ba tháng ấy, kinh thành xảy ra không ít chuyện.
Trước là chuyện ma quái nơi vách núi sau chùa Vạn An.
Có người bảo nghe thấy bên dưới vách có người u oán kêu oan, nhưng khi cúi xuống nhìn thì chẳng thấy ai cả.
Sau đó, chuyện thái tử ăn vải bị nổi ban lan truyền khắp nơi, khiến hắn nổi trận lôi đình, ngay cả phụ hoàng nhìn thấy cũng không còn thuận mắt.
Dù sao thì một người thừa kế mang khuyết điểm lớn, khó khiến lòng người yên tâm.
Còn nhị hoàng tử Lý Thừa Niên thì được giao trọng trách, đi Phúc Châu an dân, củng cố lòng dân.
Chuyện thứ ba lại là một chuyện phong lưu.
Một nữ tử chặn xe ngựa của Triệu Đoan Hoa giữa đường, nói bụng nàng đã mang cốt nhục của La Thần, cầu xin Triệu Đoan Hoa cho nàng cùng hài tử một con đường sống, nàng nguyện làm nô làm tì, chỉ cầu được bên La Thần.
Chuyện này khiến Triệu Đoan Hoa trở thành trò cười trong thiên hạ.
Dù sao thì nàng cũng mới thành hôn chưa đầy ba tháng.
Thế nhưng tất cả những chuyện ấy, cuối cùng đều bị một chuyện khác che lấp.
Trong cung có người truyền rằng, ta chẳng phải là nữ nhi của hoàng hậu, mà là một công chúa giả. Công chúa thật đã bị đánh tráo từ lâu.
Những lời đồn thêu dệt đến mức mạch lạc rõ ràng, nói năm xưa Vạn quý phi tâm địa độc ác, cố ý tìm một thai phụ vào cung, nhân lúc hoàng hậu nương nương lâm bồn, liền m. ổ b.ụ.n. g thai phụ ấy, lấy ra một hài nhi đánh tráo với công chúa thật.
Một mũi tên trúng hai đích.
Không chỉ ta khiến ta thân bại danh liệt,
Ngay cả nhị hoàng tử cũng đứng trên lằn ranh sinh tử.
Nhưng ta nghĩ, nhị hoàng tử chắc hẳn càng thêm kinh hoàng.
Ta còn ở kinh thành, có thể vào cung tra rõ, hắn thì đang trên đường đến Phúc Châu, không thể quay về giải thích.
Đến nơi ấy rồi, e rằng cũng chẳng yên lòng mà làm việc. Dù có hoàn thành công việc, chờ hắn quay về thì sự tình đã đổi khác mất rồi.
Ta vào cung, không đi gặp mẫu hậu, mà đến thẳng gặp phụ hoàng.
Ta quỳ trên đất cầu xin phụ hoàng tra rõ thân phận của ta.
Phụ hoàng có lẽ là lần đầu nghe được lời đồn như vậy, liền nổi giận quát:
"Hoang đường! Chẳng lẽ việc tráo đổi hài tử trong cung lại dễ như thế sao?"
Người không chịu tra, phần nhiều là vì tin tưởng mẫu hậu.
Nhưng ta thì rất thất vọng.
Chẳng lẽ người chưa từng nghĩ đến, kẻ tung ra lời đồn kia chính là mẫu hậu?
Vừa có thể khiến chuyện thái tử dị ứng bị quên lãng, vừa để Triệu Đoan Hoa khỏi bị chê cười, lại khiến danh tiếng của nhị hoàng tử Lý Thừa Niên bị tổn hại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!