Chương 13: (Vô Đề)

Mẹ. Tuấn Kiệt ngạc nhiên khi mới sáng đã thấy mẹ mình ở trong phòng Tuấn Phong.

"Sao mẹ lại sang đây?"

Bà Kim Xuân lúc này đang ngồi trên xe lăn, bà quay qua nhìn Tuấn Kiệt. Phong.

Dì Lan nói khẽ.

"Bà chủ đòi sang phòng cậu hai."

Tuấn Kiệt gật đầu như hiểu ý, anh nhìn mẹ mình. Mẹ ngủ ngon không?

Bà Kim Xuân đưa ánh mắt lờ đờ nhìn con trai mình. Bé Vân đâu?

Tuấn Kiệt giả vờ nói láo.

"Vân và Kiệt đi du lịch với bạn rồi mà mẹ. Chẳng phải tối qua con đã nói với mẹ rồi sao."

Anh hôn lên tay mẹ mình với đôi mắt đỏ hoe.

"Mẹ lại quên nữa rồi."

Vậy hả. Bà Kim Xuân nhìn ra bên ngoài. Gió thổi nhẹ làm những chiếc lá trên ban công phảng phất bay.

"Tối qua con không ngủ ở đây à?"

Tuấn Kiệt nhanh trí.

"Tối qua con say quá nên vào nhầm phòng của Tuấn Kiệt." Anh vội lái sang chuyện khác.

"Thôi mình xuống nhà ăn sáng mẹ ha."

Ăn sáng xong, trước khi đi làm, Tuấn Kiệt dặn dò dì Lan.

"Dì giúp con chăm sóc mẹ nha."

Dì Lan khẽ cười.

"Dạ tôi biết rồi cậu chủ." Dì sực nhớ lại.

"À, lúc sáng bà chủ có lên phòng thờ. Bà chủ cứ nhìn mãi vào linh vị của cậu hai và cô hai. Bà hỏi hai bài vị đó của ai."

Dì Lan gãi đầu.

"Tôi cuống quá nên trả lời đại đó là linh vị của ông bà tổ tiên."

Tuấn Kiệt khẽ cười.

"Dì nói vậy là đúng rồi. Con cảm ơn dì nha."

Quốc Anh mở cửa xe cho Tuấn Kiệt. Sau đó anh lên xe rồi quay lại.

"Bà chủ lại nhắc đến anh chị của chủ tịch sao?" Quốc Anh ở chung với Tuấn Kiệt đã lâu nên nhận ra hình ảnh quen thuộc này, bộ mặt buồn bã và đôi mắt đỏ hoe.

Tuấn Kiệt gật đầu không đáp.

May là anh đã liệu tính trước mọi chuyện. Anh lo cho bệnh tình của mẹ mình nên đã cho người thay toàn bộ ảnh thờ thành các bài vị khắc chữ Hán. Anh không muốn mẹ mình biết sự thật, vì anh phải nghe theo lời căn dặn của bác sĩ, bà sẽ gặp nhiều nguy kịch nếu bị sốc nặng.

Nhiều khi anh ước gì mình có thể mang tất cả mọi thảy bệnh tật cho mẹ mình. Anh muốn bà có thể khỏe mạnh và sống vui vẻ đến hết đời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!