Chương 3: (Vô Đề)

Ngày sinh thần mẫu thân ta, ông ta say khướt, còn muốn ra ngoài, Hạnh Đễ chạy đến ngăn cản, cầu xin ông ta uống một chén rượu với mẫu thân ta.

"Một năm chỉ có một lần, ngài dù gì cũng nên nán lại."

Phụ thân ta say khướt, mắt mơ màng nhìn chằm chằm vào cần cổ trắng ngần của nàng.

Nàng vội dùng tay đẩy phụ thân ta:

"Hôm nay ta mới đến tháng, lão gia đừng có làm loạn."

Nhưng phụ thân ta đã đỏ mắt, chẳng màng đến việc giao hợp trong kỳ kinh nguyệt sẽ gây hại cho nữ nhân như thế nào, kéo Hạnh Đễ lại, lập tức cưỡng ép nàng.

Ngày hôm sau, nàng ôm ta, mắt đỏ hoe quỳ trước mặt mẫu thân, nàng vốn thẳng thắn, lúc này lại lắp bắp không nói nên lời, chỉ đột nhiên ngẩng đầu lên, tự tát mình một cái.

Hạnh di!

Muội làm gì vậy!

Ta và mẫu thân đồng thanh kêu lên.

Nàng ôm chân mẫu thân:

"Ta không phải người, tỷ tỷ, ta không phải người!"

Chỉ một câu đó thôi cũng đủ khiến mẫu thân ta đau lòng, bà rơi nước mắt nói:

"Sao lại trách muội được? Ta chỉ mong muội đừng để lại di chứng là được."

Bà nói đúng, từ đó về sau, Hạnh Đễ liên tục bị rong huyết, đến khi mẫu thân phát hiện ra thì đã ba tháng trôi qua.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Bà vội gọi một nữ lang trung đến khám cho Hạnh Đễ, kết quả sau khi bắt mạch, bà ta đã nói một hỉ sự kinh thiên:

"Chúc mừng, chúc mừng, tiểu phu nhân đã hoài thai!"

6

Không ai biết rõ, muội muội của ta là có từ trước sinh thần mẫu thân ta hay là chính đêm đó.

Tóm lại, mẫu thân ta mừng rỡ khôn xiết, nói với phụ thân ta:

"Xem bụng muội muội tròn thế kia, chắc chắn là một tiểu tử, giờ thì phu quân có người nối dõi rồi."

Phụ thân cũng vui mừng đến nỗi khoa chân múa tay, hỏi han Hạnh Đễ ân cần, lại nắm tay mẫu thân, bảo bà chắc chắn phải chăm sóc tốt cho đứa nhi tử quý giá của ông.

Thậm chí, ông ta còn đặt tên cho hài tử từ sớm:

"Tên là Quang Diệu, Trình Quang Diệu!"

Ta đứng bên cạnh nhìn, có chút ghen tị.

Ta đã năm tuổi rồi mà vẫn chưa có tên, người hầu gọi ta là đại cô nương, mẫu thân và Hạnh Đễ gọi ta là đại tỷ nhi.

Mẫu thân để ý đến ánh mắt của ta, liền nói với phụ thân:

"Hôm nay chàng vui, vậy thì cũng đặt tên cho đại tỷ nhi đi."

Phụ thân vuốt râu suy nghĩ một lúc, viết hai chữ Lân Chí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!