Chương 78: (Vô Đề)

Khi Trầm Cẩm bước vào trong điện, Giang Nguyễn đang giúp Kỳ Diệp mặc y phục, đôi tay vòng ra sau eo hắn giúp hắn thắt đai lưng.

Trầm Cẩm hừ thật mạnh một tiếng:

"Hoàng Thượng thật đúng là phu thê hòa hợp, cực kỳ hạnh phúc."

Kỳ Diệp đang quay lưng về phía cửa điện, nghe được tiếng của Trẫm Cẩm, chậm rải xoay người, trên mặt không có cảm xúc gì:

"Nhị ca cũng sắp có cuộc sống như vậy rồi đấy, không cần phải hâm mộ."

Giang Nguyễn: ...... Đến nàng còn nghe ra được mấy lời kia của Trầm Cẩm là lời nói mỉa mai.

Quả nhiên sắc mặt của Trầm Cẩm trầm xuống, đi thẳng vào vấn đề:

"Hoàng Thượng vì sao lại vô duyên vô cớ tứ hôn cho ta?"

Mới sáng sớm, hắn chỉ mới vừa rời giường, Thôi Thuyên đã tới phủ của hắn truyền thánh chỉ, lúc đó hắn mới biết, hóa ra tất cả mọi người đều biết hắn bị tứ hôn, chỉ có mình hắn là không biết.

Giang Nguyễn thấy Trầm Cẩm nổi giận thì cũng có chút lo lắng, người kia tắm lấy tay nàng, gãi gãi vào lòng bàn tay nàng.

Kỳ Diệp cũng biết trước Trầm Cẩm sẽ giận, hắn nhấc áo ngồi xuống ghế, chỉ chỉ ghế bên kia:

"Nhị ca cũng ngồi đi."

"Ta không phải Nhị ca của ngươi, ngươi là quân, ta là thần, quân thần khác biệt, Hoàng Thượng không cần phải ân cần, thần chịu không nổi."

Kỳ Diệp mặt không đổi sắc, biết nghe lời:

"Được rồi, vậy Tướng quân có muốm quỳ xuống nói chuyện với Trẫm không?"

Trầm Cẩm: ......

Trầm Cẩm cảm thấy không thú vị, ngồi xuống cái ghế bên cạnh Kỳ Diệp, thuận tay bưng ly trà trên bàn lên uống một ngụm, ngay sau đó phụt một tiếng phun ra, tức giận nói:

"Lạnh quá, kéo cung nữ châm trà này ra ngoài chém đi."

Một tiểu cung nữ bên cạnh nghe vậy thì trắng mặt, quỳ bịch xuống, giọng nói thê lương:

"Hoàng Thượng tha mạng, Hoàng Thượng tha mạng..."

Kỳ Diệp lười biếng tựa lưng lên ghế không nói gì, Trầm Cẩm chợt cười:

"Ngươi nhìn xem ngươi bị dọa rồi kìa, Bản tướng quân chỉ đùa với ngươi một chút thôi, có phải không, Tam đệ?"

Trầm Cẩm nhìn về phía Kỳ Diệp:

"Cho nên, Tam đệ ngươi cũng chỉ đùa giởn với Nhị ca thôi đúng không?"

Trầm Cẩm nhìn về phía Kỳ Diệp, cười như mưa thuận gió hòa, làm người khác cảm thấy thân thiết.

Kỳ Diệp vờ như không nhìn thấy nụ cười của hắn, mặt không đổi sắc, sửa lại tay áo, nhàn nhạt nói:

"Trẫm là Hoàng Đế, miệng vàng lời ngọc, không thể sửa đổi."

Nụ cười trên mặt Trầm Cẩm lập tức biến mất, nghiến răng nghiến lợi:

"Tiểu Tam Nhi, có phải Nhị ca có chỗ nào đắc tội với ngươi không?" Tiểu tử này trước giờ giỏi mang thù.

Kỳ Diệp ung dung suy nghĩ một chút:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!