Chương 9: Trừng phạt

Sau khi nghĩ kĩ tương lai sẽ làm gì, Ngu Trà chỉ dành một ít thời gian để vẽ, thời gian và tinh lực còn lại đều sẽ dành hết cho việc học.

Thành tích trong khối bây giờ của cô cũng chỉ miễn cưỡng có thể đứng hạng năm mươi, mặc dù đây là trường học trọng điểm, nhưng thế này vẫn chưa đủ.

Đời trước tâm tư của Ngu Trà chỉ đặt trên việc chống đối Lục Dĩ Hoài, có thể nói thành tích của cô lúc ấy đã xuống dốc không phanh, lúc đó Lục gia mời gia sư đến dạy, cô còn nghĩ rằng bọn họ muốn nhốt mình trong nhà.

Cuối cùng cô không thi đậu đại học, mà Ngu Minh Nhã năm đó có thể nói là rất nổi bật.

Lúc ấy Ngu Minh Nhã bước vào giới giải trí, quay hai bộ phim mạng, sau đó lại tham gia một chương trình truyền hình, cũng coi như có chút danh tiếng, hơn nữa Ngu gia không thiếu tiền, vậy nên cô ta thường xuyên lên hot search.

Sau đó trước kì thi đại học một ngày và khi kết thúc kì thi, chiếm trọn ba ngày cô tã đã lên hot search, sau khi có kết quả, chủ đề # học bá Ngu Minh Nhã # cũng nổi lên vài ngày.

Làm em gái trên danh nghĩa của cô ta, Ngu Trà bị đoàn đội của cô ta chà đạp, tuy rằng Lục gia đã xóa hot search, nhưng hai người đối lập như vậy, vẫn bị cư dân mạng trào phúng.

Nói Ngu Trà không khổ sở là không có khả năng

Đời này cô muốn sống một cuộc sống bình thường, an an phận phận chờ Lục Dĩ Hoài khôi phục, có lẽ đến lúc đó sẽ được Lục gia thả tự do.

Lúc đó cô có thể vừa học vừa làm, Ngu Trà cảm thấy chỉ cần nỗ lực, thi đậu một trường tốt, học phí cũng sẽ không quá cao, ngoài ra còn có học bổng, cô chắc hẳn có thể tự giải quyết.

Cô sẽ không hủy hoại cả đời mình.

Nhất trung Ninh thành không có kí túc xá, nên tiết tự học buổi tối kết thúc sớm, chưa đến 9 giờ thì hai tiết tự học đã kết thúc, học sinh rộn ràng nháo nhào ra ngoài.

Lâm Thu Thu nói:

"Bây giờ chúng ta không thể đi cùng Trà Trà nữa rồi."

Thượng Thần từ trên lầu xuống dưới, ghé vào cửa sổ nói:

"Là do chúng ta không đánh lại Lục Dĩ Hoài."

Ngu Trà: ...

Ba người còn chưa ra khỏi lớp năm, bên ngoài đã có một người đi đến, học sinh xung quanh đều nghĩ là phụ huynh của ai đó đều nhường đường.

Trà Trà.

Trần Mẫn Quyên ôn nhu kêu lên.

Bà ta và Ngu Minh Nhã là mẹ con ruột, mặc dù không biết tại sao hai người bề ngoài không giống nhau, nhưng tính cách lại giống nhau như đúc.

Lâm Thu Thu kéo Ngu Trà, nhỏ giọng nói:

"Hình như bà ấy là mẹ của Ngu Minh Nhã? Tìm cậu làm gì?"

Không phải đã vứt bỏ Ngu Trà rồi sao?

Ngu Trà ổn định suy nghĩ,

"Tìm tôi có việc gì sao?"

"Sao lại không gọi mẹ." Trần Mẫn Quyên trong mắt có chút ghét bỏ, lại nhìn làn da trắng nõn mềm mại của cô bây giờ,

"Đêm nay ba con về, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm."

Ngu Minh Nhã kéo bà ta,

"Đúng vậy, người một nhà cùng nhau ăn cơm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!