Ngu Trà đem chìa khóa Ngu Minh Nhã vừa đưa ném trong thùng rác ngoài trường, còn việc Ngu Minh Nhã làm sao về nhà cô cũng không cần lo lắng.
"Lúc nãy cậu không thấy được sắc mặt Ngu Minh Nhã."
Lâm Thu Thu cười khanh khách mà nói:
"Bây giờ Ngu Minh Nhã gió xuân đắc ý, không chừng lại muốn tìm lúc nói móc cậu, nhưng hôm nay cậu đáp trả rất hay."
Ngu Minh Nhã cùng bạn bè của cô ta đều học ở lớp bảy nằm trên lầu. Tan học không có việc gì cũng lui tới, lượn lờ dưới lầu, bởi vì bên cạnh cầu thang là lớp một.
Lớp của Lục Dĩ Hoài.
Bây giờ Lục Dĩ Hoài đã xảy ra chuyện, các cô không xuống nơi đó nữa mà đi tìm Ngu Trà kiếm chuyện.
"Mình không còn sống ở Ngu gia nữa." Ngu Trà nói:
"Không cần nhìn sắc mặt cô ta, sau này mình sẽ thay đổi, không còn như lúc trước."
Cô đã không còn là mình của trước kia.
Lâm Thu Thu vỗ tay,
"Vốn dĩ đã phải như vậy từ trước!"
Ngu Trà nhấp môi cười cười.
Lâm Thu Thu nhìn điện thoại,
"Mình vừa kể cho Thượng Thần chuyện lúc nãy, Thượng Thần muốn chúc mừng, lát nữa chúng ta cùng đi ăn."
Ngu Trà không từ chối.
Ba người gặp mặt nhau bên ngoài.
Thượng Thần cắt tóc ngắn, mặc đồng phục như họ, nhìn từ phía sau rất giống nam sinh, nhìn mặt mới biết là con gái.
Cô ôm tay Ngu Trà,
"Muốn ăn gì? Hôm nay mình mời khách!"
Ký ức đã cũ, Ngu Trà không còn nhớ ngoài trường bán cái gì, nhưng liếc mắt liền thấy quen thuộc mười phần.
Không chờ cô trả lời, Thượng Thần lấy điện thoại gõ tin nhắn, ngẩng đầu nói:
"Ai, chị của mình đang tức chết rồi, mình phải an ủi chị ấy."
"Chúng ta đi ăn cái gì a."
Chị cậu à?
Ngu Trà cùng Lâm Thu Thu đồng thanh nói.
"Chuyện của cửa hàng chị ấy." Thượng Thần sờ sờ tóc, đi ra phía ngoài,
"Người mẫu chị ấy chọn được lỡ hẹn, nghe người khác nói cô ta muốn làm cho cửa hàng khác, chị ấy bây giờ đang giận muốn chết."
Chị cô ấy tự mở một cửa hàng, vừa khai trương không lâu, tuy bị mất người mẫu không phải chuyện quá lớn, nhưng việc này vẫn rất sốt ruột.
Lâm Thu Thu tức giận nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!