Chương 46: Đỏ mặt

Ngu Trà không đến bệnh viện, có lẽ đã hết kiên nhẫn nên ngày thứ ba Trần Mẫn Quyên đã đến trường, làm trò trước mặt mọi người.

Lâm Thu Thu đứng trong lớp hỏi Thượng Thần:

"Cậu nói xem, con gái mình đang nằm viện, lúc này đến tìm Ngu Trà làm gì?"

Thượng Thần lắc đầu, nhìn hai người phía trước, nói:

"Sao mình biết được chứ, dù sao cũng không phải chuyện tốt lành gì."

Không ít người biết Trần Mẫn Quyên, biết bà ta là mẹ của Ngu Minh Nhã nên có rất nhiều học sinh ra ngoài vây xem.

Việc làm bọn họ tò mò là tình trạng của Ngu Minh Nhã, muốn moi thông tin từ Trần Mẫn Quyên.

Trần Mẫn Quyên nói:

"Đến tiệm cà phê bên ngoài."

Ngu Trà trầm mặc gật đầu.

Vùng phụ cận của Nhất trung Ninh thành chỉ có một tiệm cà phê, bên trong chỉ có vài người, hai người ngồi vào chỗ cạnh cửa sổ.

Vừa thoát khỏi ánh mắt của mọi người, biểu tình Trần Mẫn Quyên trở lại bình thường,

"Sao dì kêu con mà con không đi?"

Ngu Trà nói: Tôi muốn đi học.

… Trần Mẫn Quyên đã bị cách nói này làm kinh ngạc, nhưng vẫn nhớ mục đích của mình,

"Đưa cho dì một cọng tóc của con."

Cái gì? Ngu Trà cảnh giác nhìn bà ta.

"Nói vậy mà không hiểu sao?" Trần Mẫn Quyên cố kỵ cô có khả năng là con gái mình nên giọng điệu cũng không quá khó nghe.

"Đến giờ học rồi, tôi đi trước đây."

Ngu Trà không muốn nói nhảm với bà ta, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi ngang qua ánh mắt không thể tin được của bà ta.

Cô vốn cho rằng Trần Mẫn Quyên muốn nói chuyện gì đó, không nghĩ rằng bà ta muốn tóc của cô, rõ ràng là để xét nghiệm ADN.

Sao có thể nghĩ cô là con của bà ta?

Trần Mẫn Quyên theo bản năng phản ứng, Ngu Trà lại dám phản kháng lời của mình, không chút nghĩ ngợi vươn tay ra.

Ngu Trà nhanh nhẹn bắt lấy.

Mặc dù sức của cô không lớn nhưng Trần Mẫn Quyên là phụ nữ, bình thường cũng chẳng làm việc gì nên chênh lệch vô cùng rõ ràng.

Ngu Trà quăng tay bà ta ra, Muốn đánh tôi à?

"Mày đã quên thân phận của mày?" Trần Mẫn Quyên tức giận đến nỗi môi cũng run lên, theo quán tính ngã xuống ghế.

Đương nhiên là nhớ.

Ngu Trà bình tĩnh mở miệng:

"Tôi nhớ rõ tất cả những chuyện đã phải trải qua, tất cả… Tôi nhớ rõ tất cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!