Trước khi đến đây, Ngu Minh Nhã đã nghĩ đến khả năng khác.
Như Ngu Trà muốn tìm so bì với cô ta, hoặc là không chống cự được dụ hoặc của giới giải trí, muốn chặn Vương Thành Thuận giữa đường, sau đó vẫy đuôi lấy lòng, cuối cùng đạt được một nhân vật trong phim.
Rốt cuộc khuôn mặt của em gái cô ta cũng rất đẹp.
Cô ta chưa từng nghĩ đến tình huống Vương Thành Thuận sẽ nói vậy, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ chưa kịp phản ứng lại, trong lòng loạn thành một đoàn.
Ngu Trà được chọn làm nữ chính?
Vậy cô ta thì sao?
Ngu Minh Nhã lập tức trở nên sợ hãi, dù sao vẫn là cô gái chưa đến mười tám tuổi, căn bản không chịu đựng được kích thích như vậy.
Vương Thành Thuận thấy biểu tình cô ta không đúng, lên tiếng dò hỏi:
"Bạn học Ngu Minh Nhã, cô không sao chứ?"
Ngu Minh Nhã bị tiếng kêu này lấy lại tinh thần.
Cô ta tươi cười, nói:
"Đạo diễn Vương, thì ra ngài xem trọng em gái tôi, tôi còn tưởng rằng... Bất quá em tôi không muốn, làm chị gái tôi cũng không thể can thiệp suy nghĩ con bé."
Tốt nhất đừng tham gia!
Đôi mắt hình viên đạn của Ngu Minh Nhã nhìn Ngu Trà, bây giờ hận không thể đem cô ra thiên đao vạn quả, nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Ngu Trà đã bị chết đi mấy lần.
Dựa vào cái gì mà nó được chọn?
Cô ta không đủ xuất sắc sao?
Tất cả mọi người đều biết cô ta được chọn, kết quả lại bị Ngu Trà nhanh chân chiếm được, vậy sau này làm sao cô ta có chỗ đứng trong trường?
Ngu Trà nhìn Ngu Minh Nhã đang bực tức, ngược lại nổi lên tâm tư trêu chọc cô ta, nói với Vương Thành Thuận:
"Đạo diễn Vương, tôi cũng không đồng ý, bất quá nếu bộ phim có thể hấp dẫn tôi, tôi có thể đóng."
Vương Thành Thuận hỏi: Thật vậy chăng?
Ngu Minh Nhã đồng thời lên tiếng: Không được!
Ngu Trà cười hỏi: Sao lại không được?
Cảm nhận được cảm xúc của cô, Lục Dĩ Hoài như suy nghĩ gì đó, liếc mắt nhìn thấy Ngu Minh Nhã đang nhảy dựng lên.
"Đúng vậy, sao lại không được."
Vương Thành Thuận cũng nói:
"Bạn học Ngu Minh Nhã, cô thấy có gì không được, nói cho tôi nghe một chút?"
Ngu Minh Nhã là chưa nghĩ kĩ mà chỉ buột miệng thốt ra, muốn Ngu Trà không đi đóng phim, cô ta nắm chặt bàn tay,
"Trà Trà, bây giờ là thời điểm học tập mấu chốt của em, sao lại có thể đem tâm tư đặt lên chuyện khác."
Lo lắng của Vương Thành Thuận cũng là chuyện này.
Vì Ngu Trà học ở lớp thường, nếu đi đóng phim, tất nhiên thời gian học tập sẽ bị mất đi, đến lúc đó mất nhiều hơn được, là ông sai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!