Đi một chuyến của Tần Du cũng không phải bây giờ, rốt cuộc ở đây vẫn có nhiều người, nhưng hết tiết tự học thì khác, lúc đó mọi người cũng đi hết rồi.
Chờ Tần Du rời đi, bạn học trong lớp tất cả đều nhìn hai người kia, ánh mắt phần lớn nam sinh là đồng tình, nữ sinh thì khác, ai cũng đều hừ lạnh hai tiếng.
Loại chuyện lớn này trong trường học cũng không phải bí mật gì, Ngu Trà phá hư vụ đánh cược của Uông Học Hoa, bình thường bọn họ chơi thân với Uông Học Hoa, chiều nay còn có nữ sinh nghe bọn họ nói đánh cược gì đó.
Đều là nữ sinh, các cô đương nhiên chán ghét chuyện như vậy.
Ngu Trà không học tiết tự học thứ hai mà bị chủ nhiệm lớp gọi lên văn phòng, vào trong mới biết Uông Học Hoa và chủ nhiệm lớp của hắn cũng ở đây.
Uông Học Hoa nhìn thấy Ngu Trà, trong lòng nghiến răng nghiến lợi.
Hắn vừa từ phòng y tế về, gãy mất hai cái răng, được nhân viên y tế xử lý đã bớt đau, chỉ là miệng vẫn sưng, nửa khuôn mặt xấu không thể tả.
Hình tượng hắn xây dựng bao lâu nay đều đã mất.
Chủ nhiệm lớp năm nói:
"Ngu Trà, con kể lại chuyện lúc nãy cho chúng ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra."
Ngu Trà nói: Ân.
Cô không có thêm mắm thêm muối, chẳng qua cường điệu việc đánh cược của Uông Học Hoa, loại chuyện này giáo viên cũng đã nghe nói qua, nhưng được học sinh nói thẳng ra vẫn rất khiếp sợ.
Cuối cùng, Ngu Trà bổ sung nói:
"Con không biết mình có ân oán gì với bạn học Uông, không chỉ châm ngòi quan hệ giữa con và chị gái, còn dùng từ ngữ khó nghe mắng con, nên con đã kích động, không cẩn thận động thủ với bạn ấy."
Cô giải thích một chút về việc dùng cây bút đâm hắn.
Chủ nhiệm lớp lập tức gật đầu nói:
"Như vậy là đúng, nữ sinh ra ngoài cần chú ý an toàn, con có lòng cảnh giác là không sai."
Bọn họ cũng đã trải qua thời học sinh, tự nhiên biết nếu chuyện này bị đăng lên Tieba, lỡ như còn có ảnh chụp gì đó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến người đó.
Đời trước thành tích ban đầu của Ngu Trà rất tốt, sau đó lại tuột dốc không phanh, bây giờ cô vẫn là học sinh xuất sắc.
Chủ nhiệm lớp luôn rất thích cô, đương nhiên sẽ thiên vị cô một chút.
Ngu Trà chủ động thừa nhận sai lầm:
"Rất xin lỗi thầy, con không nên vì sợ mà dùng bút đâm bạn ấy, là do con phản ứng quá lớn."
"Sao có thể nói như vậy."
Chủ nhiệm lớp sờ sờ đầu cô,
"Nguyên nhân của chuyện này là do bạn học Uông không đúng trước, lão Tần, anh định xử lý chuyện này như thế nào?"
Thầy Tần, chủ nhiệm lớp sáu sắc mặt cũng có chút xấu hổ, trừng mắt nhìn Uông Học Hoa,
"Đây là đánh cược của đám nhỏ, không cần phải làm lớn ra như vậy đi."
"Cũng không thể như vậy được."
Chủ nhiệm lớp năm không hài lòng,
"Sao có thể coi là trẻ nhỏ, lớp mười hai, đa số đều đã mười bảy mười tám tuổi, cũng sắp thành người lớn, anh không sao nhưng tôi đau lòng cho học sinh của tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!