Dịch: Nhóm dịch Địa Ngục
Biên: Lãng Nhân Môn
***
Có tiếng gõ cửa vang lên, người đến chính là cô cảnh sát vừa vào nghề Tần Đào.
"Đội trưởng Ngô, đây là báo cáo điều tra mới nhất."
Tần Đào nhìn Lương Xuyên rồi đặt bản báo cáo lên bàn làm việc của Ngô Đại Hải.
"Đội cảnh sát bên khu Kim Ngưu sẽ cử người đến hỗ trợ chúng ta. Mọi người cũng vất vả suốt đêm rồi, tranh thủ nghỉ ngơi sớm đi." Ngô Đại Hải dặn dò.
"Dạ, cảm ơn đội trưởng Ngô."
Tần Đào nói xong thì ra khỏi phòng làm việc.
"Anh cũng tốt với cấp dưới quá nhỉ!" Lương Xuyên đưa một phần báo cáo cho Ngô Đại Hải, còn mình thì xem bản còn lại.
"Anh tự biết khả năng phá án của mình đến đâu, nên khi có vụ án xảy ra, anh thường lo việc hậu cần là chính. Thật ra, trước kia anh có một người phó đội trưởng với nghiệp vụ rất khá. Tiếc là cậu ấy đến khu Song Lưu làm đội trưởng rồi, cũng may là giờ anh có em giúp đỡ."
"Giúp đỡ lẫn nhau mà anh, em ngồi không cũng thấy chán."
Ngô Đại Hải không hiểu lời nói ẩn ý của Lương Xuyên, nghĩ rằng hắn đang khách sáo mà thôi. Dĩ nhiên, nếu anh có thể tận mắt chứng kiến hiện trạng cuộc sống của Lương Xuyên, phỏng chừng sẽ nghĩ khác đi.
Hai người chia nhau đọc xong phần đầu của bản báo cáo rồi tiếp tục thảo luận về đoạn sau.
Ngô Đại Hải đọc xong bèn ngã đầu tựa vào ghế. Anh khá mệt mỏi, nhưng trên hết là chẳng biết phải làm gì tiếp theo.
Sao thế?
Lương Xuyên hỏi.
"Toang rồi. Đúng là thằng đó đi trốn nợ! Bây giờ phải điều tra theo hướng nào đây?"
Bản báo cáo này trình bày rất cặn kẽ, bởi vì đối tượng duy nhất mà cảnh sát đang để mắt tới lúc này chính là Triệu Thanh Sơn.
Do đó, người cảnh sát phụ trách việc này đã cố gắng trình bày khá chi tiết.
Nói không chừng... Lương Xuyên lắc đầu:
"Người tên Triệu Thanh Sơn này có vấn đề."
Ngô Đại Hải kinh ngạc, hỏi:
"Em nghĩ thằng này mất tích không phải vì trốn nợ à?"
"Khó nói lắm! Nhưng anh đọc đoạn này xem... Trước khi Triệu Thanh Sơn đi trốn nợ, gã đã nhắn tin cho tất cả mọi người trong danh bạ của mình. Gã nói mình vỡ nợ, phải đi trốn một thời gian. Câu đầu tiên trong mẩu tin đó là"Anh em ơi, tao vỡ nợ, nên đi xa lánh nạn...". Trong khi đó, mẩu tin này cũng được gởi đến cho cha mẹ của gã.
Em không tin tên này là người biết trước biết sao như thế. Hơn nữa, báo cáo nói rằng cha mẹ của gã chỉ nhận được duy nhất một tin này, ngoài ra chẳng còn biết tin tức gì khác. Gần nửa năm qua, Triệu Thanh Sơn cũng chẳng gọi điện thoại về nhà lần nào.Biết đâu người nhà của gã bao che thì sao?
"Ngô Đại Hải nhún vai:"Sợ cảnh sát kiếm con mình đòi nợ.Em cũng không chắc.
"Lương Xuyên lắc đầu, nói:"Cha mẹ của Triệu Thanh Sơn đều làm nông, nhà tại thôn Tây. Hiện giờ lại phát hiện ra xác người ở thôn Tây, dù các phương tiện truyền thông không đưa tin, không sớm thì muộn, dân khu đó cũng biết đến chuyện này.
Vậy, cha mẹ của Triệu Thanh Sơn sẽ nghĩ gì khi cảnh sát đến nhà nó điều tra?
Họ sẽ nghĩ rằng con trai mình bị cảnh sát nghi ngờ là tội phạm giết người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!