Dịch: Nhóm dịch Địa Ngục
Biên: Lãng Nhân Môn
"Khi tôi xuống địa ngục, Rồi sẽ quay lại một lần nữa!"
Lương Xuyên gần như thét to lên, cơ mặt vặn vẹo hẳn đi.
Hắn rất phẫn nộ.
Hắn đang phát điên.
Có lẽ hắn đã đánh mất lối quay về quá khứ.
Có thể hắn đã quen với bản thân của hiện tại.
Nhưng dù gì đi nữa,
Trong chuyện này,
Lương Xuyên không bao giờ chấp nhận được!
Kẻ đang đứng trước mặt đã xuyên tạc giáo lý của mình, dùng danh nghĩa của mình dưới tư cách sử dụng quyền lực cho việc khiển trách để thực thi hành vi sát nhân bên ngoài!
Đây là điều mà Lương Xuyên không thể nào chấp nhận.
Hắn có thể quên đi quá khứ của bản thân, bỏ qua tất cả những gì mình từng có,
Nhưng tuyệt đối không cho phép có bất cứ ai nhảy múa trên thi thể của mình.
Người đàn ông mang mặt nạ quỷ đã nhảy xổ đến trước mặt Lương Xuyên. Thậm chí, gã đã vung con dao điêu khắc trong tay lên. Tốc độ của kẻ này rất nhanh, thân thủ cũng dứt khoát. Nhưng trong gang tấc vừa áp sát Lương Xuyên, cả người kẻ này bỗng run rẩy dần.
Đôi mắt của Lương Xuyên tỏa ra một làn sáng màu máu, trông rất quỷ dị.
Kẻ này vẫn không lùi bước, càng không sợ hãi.
Khi Triệu Vũ Lục đâm lén lần trước, đúng là do Lương Xuyên đã sơ suất.
Nhưng lúc này, tại thời điểm cả hai đang đối mặt nhau,
Thân là một con ác ma bò lên từ Địa ngục, thật vô lý khi hắn lại sợ hãi, mà đối thủ còn là một người phàm!
Kẻ đeo mặt nạ dần ngồi xổm xuống.
Nó đang run rẩy; nó đang chống cự. Nhưng hạt giống sợ hãi đã được gieo xuống, sự chống cự của nó đã dần suy giảm rồi mất tác dụng.
"Mày từng thấy Địa ngục à?"
Lương Xuyên hỏi.
Nóng giận là một trạng thái tâm lý đáng sợ. Nó có thể kích phát ra bản chất thuần túy nhất của con người, xé bỏ mọi lớp ngụy trang, tháo gỡ hết tất cả những gì tốt đẹp.
Lúc này, Lương Xuyên không còn giống một cụ già ngồi phơi nắng thảnh thơi trước cửa tiệm nữa.
"Mày từng xuống Địa ngục à?"
Lương Xuyên hỏi tiếp.
"Mày gặp ma quỷ thật sự chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!