Dịch: Nhóm dịch Địa Ngục
Biên: Lãng Nhân Môn
***
Con đường nhỏ quanh co uốn lượn, ven đường là cỏ dại khô héo, bốn phía thỉnh thoảng truyền đến cảm giác lạnh lẽo âm u.
Lương Xuyên cứ một mình đờ đẫn bước tới.
Hắn không cảm giác được mệt mỏi, không cảm thấy nhàm chán. Như thể ở nơi này, vĩnh hằng chính là chủ đề duy nhất.
Có rất nhiều người theo đuổi vĩnh hằng.
Từ xưa đến nay, đã có không biết bao nhiêu bậc đế vương trầm mê trên con đường theo đuổi trường sinh. Nhưng thật ra vĩnh hằng chân chính lại là một cực hình khiến người khác khó có thể chịu đựng được.
Có thể cứng rắn mài mòn hết mọi thứ của một người,
Chỉ còn lại thứ đơn thuần nhất, cũng là thứ nguyên thủy nhất
Một cái xác không hồn.
Cuối con đường là một cái đầm nước, trên bề mặt phủ đầy khói trắng, lượn lờ bốc lên, lờ mờ khó mà nhìn ra được thứ gì.
Lương Xuyên nghiêng người đứng tại chỗ, nhìn về phía trước.
Hai bàn tay từ trong đầm nước thò ra, không ngừng biến ảo tư thế, đung đưa đan xen nhau như thể có người đang uyển chuyển múa lượn trong đầm nước.
Có điều, ngươi chỉ có thể nhìn thấy được đôi bàn tay của cô ấy.
Bàn tay đấy rất mảnh mai, trắng ngần, mang theo lực hấp dẫn thấu lòng người. Thoạt nhìn toàn bộ hình ảnh ấy chỉ có thể cảm thấy khiếp sợ, da đầu run lên.
Lương Xuyên chỉ đứng bên cạnh nhìn xem
Không biết mệt mỏi,
Tựa như mọi thứ không có điểm kết thúc.
Nhưng đôi tay kia bắt đầu từ từ vươn lên,
Bên dưới đã xuất hiện cánh tay.
Cánh tay thon dài xinh đẹp, độ dài hoàn hảo như thể một tác phẩm tinh xảo nhất của tạo hóa.
Dưới cánh tay,
Là mái tóc dài rất đẹp, đen nhánh dày dạn, ướt sũng xõa xuống rất có nét mê người.
Cuối cùng, gương mặt cũng sắp xuất hiện.
Rốt cuộc gương mặt bên trong đầm nước kia trông như thế nào?
Đùng đùng!!!
Tiếng nện ầm ầm vang lên đã khiến hình ảnh xung quanh Lương Xuyên bắt đầu vặn vẹo. Cuối cùng Lương Xuyên mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên giường phòng ngủ.
Phổ Nhị đang nằm trên mớ chăn ngẩng đầu, liếm liếm chân mình. Chuyện Lương Xuyên gặp phải ác mộng thế này nó nhìn hoài cũng thành quen rồi.
Trên người hắn ướt đẫm, nhớ lại cái áp lực cùng với cảm giác hít thở không nổi trong mộng khiến Lương Xuyên chợt cảm thấy hoảng hốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!