Chương 5: (Hoàn)

Tôi không biết phải làm gì.

Tôi từng nghĩ, nếu hôm đó tôi chạy nhanh hơn một chút…

Không bị đám đông cản lại…

Biết đâu tôi đã có thể nhảy xuống cùng cậu ấy — cùng nhau gỡ những cọng rong rêu quấn lấy thân thể cậu…

Biết đâu — đã có thể giữ được cậu ấy ở lại…

Nên suốt thời gian dài, tôi luôn mơ đi mơ lại cùng một giấc mơ.

Tôi chìm xuống đáy sông, vùng vẫy trong vô vọng, thấy Trình Quyền Cảnh bị mắc kẹt, bị nước nuốt chửng —

Còn tôi, chỉ có thể đứng nhìn.

Tôi thay đổi công việc.

Làm bản thân bận rộn đến mức không còn thời gian để suy nghĩ.

Ban đầu tôi làm việc như điên.

Mỗi lần về nhà, ông bà ngoại đều khuyên nhủ, dỗ dành.

Cuối cùng phải gọi cả Yến Viên đến chửi tôi một trận.

"Cậu chẳng phải từng nói, sau này muốn tìm một công việc nhẹ nhàng, có thời gian để chăm lo cho gia đình, cho con cái à?"

"Cậu từng ghét nhất kiểu cha mẹ suốt ngày chỉ vì"sự nghiệpmà bỏ rơi con.

Tôi im lặng chẳng đáp lại.

Đúng vậy, tôi từng nói như thế.

Tôi ghét việc cha mẹ dành cả đời cho sự nghiệp, để lại tôi lớn lên cùng ông bà.

Tôi từng thề rằng sau này nhất định sẽ chọn một công việc ổn định, thời gian linh hoạt — để có thể dành trọn tình cảm cho gia đình mình, cho người mình yêu thương.

Nhưng bây giờ thì sao?

Tôi đi làm như điên, ép bản thân bận rộn đến mức chẳng còn sức để suy nghĩ.

Tôi tưởng rằng như vậy sẽ không còn đau, không còn nhớ…

Thật ra tôi biết — người tôi muốn cùng xây dựng gia đình đó… đã không còn nữa.

Trình Quyền Cảnh… người tôi muốn cùng nuôi dạy con cái, cùng nắm tay đi hết đoạn đường đời — Cậu ấy đã ch ết.

Tôi ngồi bệt xuống nền cỏ, nhìn hình ảnh nhỏ bé của cậu ấy phản chiếu trong gương.

Cậu ấy vẫn là dáng vẻ năm ngoái — mặc áo sơ mi đồng phục trường cảnh sát, tóc hơi ướt, mỉm cười như thể vừa chạy đến chỗ tôi sau một ngày dài.

Tôi bỗng thấy mắt mình nóng rát.

Tôi biết rõ — chính tôi đã níu kéo linh hồn cậu ấy ở lại.

Chính sự không cam lòng, sự tiếc nuối, và nỗi nhớ đến ám ảnh của tôi đã kéo Trình Quyền Cảnh của một năm trước xuyên qua thời gian, mắc kẹt trong gương.

Tôi không cho cậu ấy biến mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!