Tiêu Bố Y biết thì biết, nhưng cũng có chút kinh ngạc Tiêu Đại Bằng nói đạo lý rất rõ ràng.
Bởi vì hắn đã dần dần phát hiện người cha Tiêu Đại Bằng này bề ngoài tuy uy mãnh, nhưng lại kiến thức uyên bác, tinh tế.
Nhìn các đầu lĩnh khác của sơn trại, Tiêu Bố Y cũng không có can thiệp, bởi vì hắn cũng không đủ tư cách.
Tiêu Bố Y liền cười đứng lên,
"Các ngươi cứ thương lượng trước đi, ta còn có việc xin phép đi trước".
Hắn một khi đã tỏ thái độ ủng hộ, mọi người cũng không ngăn trở hắn.
Tiêu Bố Y mới vừa ra khỏi Tụ Nghĩa Sảnh, Hòe mập cùng Mạc Phong đã đi tới, thân thiết bá vai hỏi,
"Thiếu đương gia, trại chủ gọi có chuyện gì vậy?"
"Hắn nói bọn các ngươi biểu hiện gần đây rất xuất sắc" Tiêu Bố Y cười nói.
"Vây có thưởng gì không?" Mạc Phong nước miếng chảy xuống.
Có, đi coi ngựa Tiêu Bố Y nửa thật nửa giả.
"Hòe mập rất vất vả, công lao cũng lớn, cai này phần thưởng để cho hắn đi" Mạc Phong cuống quít nói.
Hòe mập trợn mắt trắng dã, lập tức chuyển đề tài,
"Thiếu đương gia, nữ nhân, nữ nhân…"
Nữ nhân làm sao? Tiêu Bố Y lúc này mới nhớ là còn chiến lợi phẩm kia, nhớ tới nữ nhân đang sợ hãi kia, tim cũng đập lên thình thịch.
"Nữ nhân đang ở trong phòng của người" Hòe mập hoa tay múa chân,
"Ta đưa Thiếu đương gia qua đó nha?"
Tiêu Bố Y trợn mắt nhìn hắn,
"Ngươi cảm thấy ta không biết phòng của mình ở chỗ nào sao?"
Hắn vừa nói xong, liền xoay người đi lên núi, Hòe mập đưa tay kéo lại,
"Thiếu đương gia, ta xem người hình như lại phát bệnh rồi, ta có thể đánh cuộc với người, phòng của của người tuyệt đối là không ở trên núi".
Đánh cuộc thế nào?
Tiêu Bố Y dừng bước,
"Ngươi thắng thì phần thưởng kia cho ngươi, ngươi thua thì đem phần thưởng đưa cho Mạc Phong?"
Hòe mập chỉ có thể thở dài,
"Thiếu đương gia, ta gần đây thực hồ đồ, phòng của người hình như là ở trên núi".
Tiêu Bố Y cười rộ lên, sải bước đi lên trên núi, Hòe mập nhìn bóng lưng của Tiêu Bố Y chỉ có thể gãi gãi đầu, khó hiểu hỏi Mạc Phong:
"Mạc Phong, Thiếu đương gia đi lên trên núi làm gì vậy?".
Ăn cơm Mạc Phong tức giận nói một câu rồi biến mất không thấy.
Hòe mập có chút mờ mịt, nhức đầu, lẩm bẩm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!