Chương 45: Gặp vua nói về chí hướng

Tất cả mọi người đều lo lắng thay Trương Huyễn, thậm chí ngay cả Lý Cương cũng lo lắng, y vẫn luôn không nghĩ ra tại sao Trương Huyễn lại nhận tội, y giải thích cho Trương Tu Đà là vì trượng nghĩa, nhưng bản thân Lý Cương cũng cảm thấy giải thích này quá gượng ép.

Hiện tại ngay cả Hoàng đế cũng hỏi vấn đề này rồi, Trương Huyễn nên trả lời thế nào, trả lời không tốt rất có thể sẽ bị Vũ Văn Thuật nắm lấy cơ hội vồ đến, Lý Cương cũng nghe ra trong giọng nói của Thánh Thượng nghiêng về Vũ Văn Thuật.

Trong lòng Trương Huyễn đã tính trước, không chút hoang mang nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, tuy rằng người không phải do ty chức giết chết, nhưng ty chức bằng lòng gánh tội thay cho La Sĩ Tín, để y tự do.

Những lời này khiến cho tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, không ngờ ở trước mặt Hoàng đế cũng nói như vậy, trong lòng Sài Thiệu khẩn trương, lúc nào rồi còn dám nói như vậy!

Trương Tu Đà vẫn không nói gì, ánh mắt nhìn chăm chú vào Trương Huyễn, ông ta vốn đã tuyệt vọng, nhưng hiện tại trong lòng ông ta mơ hồ dâng lên một tia hy vọng.

Dương Quảng không hiểu hỏi:

- Tại sao ngươi phải gánh tội thay cho y?

- Bệ hạ, La Sĩ Tín là tướng tài của Đại Tùy, trong cuộc càn quét loạn phỉ ở Sơn Đông đã lập được chiến công hiển hách, loạn phỉ Sơn Đông chỉ cần nghe đến tên của y đều sợ hãi.

Tướng tài của Đại Tùy như vậy, sao có thể vì y nhất thời lỡ tay giết người mà sung quân ngàn dặm chứ, Trương Huyễn bằng lòng lấy thân thể ti tiện của mình để đổi cho La Sĩ Tín trở về sa trường.

Trương Huyễn nói dõng dạc, mọi người đều biến đổi sắc mặt, Trương Tu Đà rốt cuộc không kìm nén được kích động trong lòng, tiến lên quỳ xuống khóc không ra tiếng:

- Bệ hạ, Trương thị vệ nói rất đúng, La Sĩ Tín là mãnh tướng đệ nhất Phi Ưng quân, nếu không có y thì Phi Ưng quân như mất đi một cánh, khẩn cầu bệ hạ xử lý khoan hồng!

Tất cả thuộc hạ của Trương Tu Đà bao gồm Tần Quỳnh đều quỳ xuống, cùng nhau cầu khẩn nói:

- Khẩn cầu bệ hạ xử lý khoan hồng!

Dương Quảng gật đầu, nói với Cốt Nghi và Lý Cương:

- Vụ án này chỉ là vụ án nhỏ, không cần làm lớn chuyện như vậy, vẫn là giao cho Hà Nam Phủ Doãn thẩm tra xử lí đi.

- Vi thần tuân chỉ!

Dương Quảng lại nói với Vũ Văn Thuật:

- Con nuôi của Vũ Văn ái khanh bất hạnh bị chết, trẫm có thể hiểu được nỗi bi thương trong lòng ái khanh, nhưng người chết thì không thể sống lại, khanh bớt đau buồn đi! Trẫm cũng sẽ suy xét bồi thường một chút cho ái khanh.

- Lão thần tạ long ân của bệ hạ!

Dương Quảng nhìn Trương Tu Đà, thở dài nói:

- Trẫm cũng rất muốn khai ân, nhưng quốc pháp như núi, trẫm không thể vi phạm luật pháp do mình định ra. Tuy nhiên trẫm cũng sẽ suy xét chiến công của La Sĩ Tín, giảm miễn tội một cách thích hợp.

Trương Tu Đà dập đầu nói:

- Thần tạ bệ hạ khoan hồng!

Dương Quảng trấn an mọi người, cuối cùng ông ta nhìn chăm chú vào Trương Huyễn, cũng không nói gì thêm, liền đứng dậy rời đi. Bên ngoài truyền đến tiếng thị vệ hô to:

- Thánh Thượng hồi cung, chuẩn bị khởi giá!

Hoàng đế đi rồi, mục đích của Bùi Uẩn cũng đã đạt được, y cười nói với mọi người:

- Nếu miệng vàng của Thánh Thượng đã mở, ta cũng không nói gì nữa, các vị trở về đi!

Vũ Văn Thuật hừ một tiếng thật mạnh, nghênh ngang rời đi trong vòng vây các con nuôi. Lý Cương và Cốt Nghi cũng rời đi. Lúc này, Trương Tu Đà đi tới trước mặt Trương Huyễn thi lễ nói:

- Cảm tạ Trương thị vệ trượng nghĩa thay Sĩ Tín nói thẳng, mặc kệ kết quả như thế nào, từ trên xuống dưới trong Phi Ưng quân đều vô cùng cảm kích Trương thị vệ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!