Chương 35: Danh tướng Sơn Đông

Trương Huyễn nghe được rõ ràng, có người kêu Sĩ Tín, là Sĩ Tín nào đây? Chẳng lẽ là La Sĩ Tín? Lúc này, Sài Thiệu thấp giọng nói với Trương Huyễn:

- Mấy tên quan quân ở phòng ngoài là thuộc hạ của Trương Tu Đà.

- Tự Xương làm sao biết?

- Hiền đệ không phát hiện trên cánh tay họ có huy hiệu phi ưng à? Đó là dấu hiệu của phi ưng Trương Tu Đà.

Thì ra là thế!

Trương Huyễn âm thầm suy nghĩ,

"Người lắm mồm như vậy rất có thể là La Sĩ Tín, La Sĩ Tín không phải là thuộc hạ của Trương Tu Đà sao?". Hắn nghĩ tới tên tiểu tử khí khái bừng bừng vừa rồi.

Lúc này, từ sau tấm bình phong xuất hiện một người, đó là kẻ cầm đầu đám quan quân đó, sắc mặt hơi vàng, dưới hàm có một đám râu đen, y cầm chén rượu đi đến trước bàn của mọi người, áy náy nói:

- Mới vừa rồi là huynh đệ của ta không đúng, ngôn ngữ vô lễ, ta đây làm đại ca không dạy tốt gã, đặc biệt đến đây bồi tội với các vị, chén rượu này ta mời mọi người.

Y bưng bát rượu lên uống ùng ục một hơi cạn sạch, lại lật úp chén rượu xuống, không còn giọt rượu nào.

- Đắc tội các vị rồi!

Bọn thị vệ đều là người hào sảng, thấy đại hán mặt vàng này hiểu quy củ, hơn nữa tửu lượng hơn người, cũng không khỏi sinh lòng khâm phục, một chút không vui vừa rồi biến mất nhanh chóng.

Trương Huyễn cười hỏi:

- Các ngươi là tướng lĩnh trong Phi Ưng quân dưới trướng Trương đại soái à?

- Đúng vậy!

Đại hán mặt vàng cười nói:

- Tại hạ Tần Quỳnh ở quận Tề, xin hỏi các vị nhậm chức ở nơi nào?

Mọi người biến đổi sắc mặt, hoá ra người này chính là mãnh tướng đắc lực nhất dưới trướng Trương Tu Đà

- Tần Quỳnh, nghe đại danh đã lâu, nhưng Trương Huyễn cảm nhận sâu sắc hơn so với những người khác, người này hóa ra là Tần Quỳnh. Hắn bật cười:

- Hoá ra tướng quân chính là

"Tự Mạnh Thường, Tái Chuyên Chư" Tần Quỳnh Tần Thúc Bảo!

Mặt Tần Quỳnh đỏ lên, vội vàng khiêm tốn nói:

- Ta là người thích kết bạn với người trong thiên hạ, cũng hiếu kính mẹ, nhưng sao dám so sánh với hiền tài Tiền Tần chứ? Vị lão đệ này thật sự quá tâng bốc Tần Quỳnh ta rồi, tuyệt đối không đảm đương nổi!

Trương Huyễn cũng mỉm cười, hắn nói đó là đánh giá trong diễn nghĩa đối với Tần Quỳnh, tuy nhiên trước mắt Tần Quỳnh dường như cũng rất bảo vệ tiểu huynh đệ của mình, hắn nói với Tần Quỳnh:

- Chúng ta là thị vệ của Yến Vương, không nghĩ tới gặp được anh hùng Phi Ưng quân, ta cũng nghe qua đại danh của Tần tướng quân, chén rượu này ta mời tướng quân!

Trương Huyễn nâng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, Tần Quỳnh vội vàng ôm quyền:

- Hóa ra là hảo hán của phủ Yến Vương, Tần Quỳnh thất kính.

Lúc này, tên thiếu niên trẻ tuổi nhất kia nhảy qua giống như con khỉ, cười nói:

- Ngươi cũng biết Phi Ưng quân là anh hùng sao?

Tần Quỳnh hung hăng đánh lên cái ót của gã, cười mắng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!