Chương 25: Tinh mắt biết nhìn người (1)

Dương Đàm chạy về vương phủ của mình, lúc này, thị vệ tâm phúc y phái đi nam thị cũng đã điều tra trở về. Dương Đàm vừa mới ngồi xuống, thị vệ liền tiến lên thi lễ nói:

- Điện hạ, ty chức đã điều tra rõ ràng.

Dương Đàm lập tức tinh thần phấn chấn, ngay cả trà cũng không uống, vội vàng hỏi:

- Nói mau, điều tra như thế nào?

- Hồi bẩm điện hạ, ty chức đã điều tra cửa hàng binh khí Võ Đức, nói chuyện với chưởng quầy, sau đó lại tới võ quán Dương thị, tìm một vài đệ tử hỏi thăm, Trương Huyễn nói hoàn toàn là sự thật, không có khoa trương, cũng không giấu diếm.

- Vậy trước đây hắn làm gì, chưởng quầy biết không?

Thị vệ cười nói:

- Chưởng quầy nói trước đây Trương Huyễn rất nghèo khổ, ngay cả mua đao mười quan tiền hắn cũng không mua nổi, hơn nữa hắn cũng là lần đầu tiên nghe về việc Huyền Vũ Hỏa Phượng, chưởng quầy rất khen ngợi hắn, nói hắn là người rất giữ chữ tín.

Dương Đàm hết sức vui mừng, Trương Huyễn quả nhiên không lừa gạt mình, xem ra hắn cũng không phải là gián điệp của quý tộc Quan Lũng phái tới. Dương Đàm lại nghĩ tới lời nói của tổ phụ, y rốt cục hạ quyết tâm, ra lệnh:

- Đi dẫn Trương Huyễn đến đây cho bổn vương!

***

Vũ Văn Thuật được dìu trở về phủ, mặc dù Dương Quảng dừng mệnh lệnh đánh chết ông ta bằng gậy, nhưng ông ta vẫn bị đánh sáu mươi côn, khiến ông ta gần như đã đánh mất nửa cái mạng.

Càng làm cho Vũ Văn Thuật đau đớn chính là thiên tử Dương Quảng cách chức đại tướng quân của ông ta, tương đương tước đoạt quân quyền của ông ta. Hai tầng kích thích về thân thể và tinh thần khiến cho cảm xúc Văn Thuật âm u, ngoại trừ y sĩ chữa thương cho ông ta, bất cứ kẻ nào cũng không gặp.

Vũ Văn Hóa Cập đã trở về hai ngày rồi, đến nay gã vẫn chưa kịp báo cáo với phụ thân về tình hình của Dương gia trang, gã vốn định nhẫn nhịn chịu đựng sự quở trách của phụ thân, nhưng phụ thân lại bị trách phạt, gã không dám đến báo cáo.

Vũ Văn Hóa Cập tâm phiền ý loạn, đi qua đi lại trước phòng bệnh của phụ thân. Lúc này, một thị nữ đi ra, thi lễ với gã:

- Trưởng công tử, lão gia mời ngài vào.

Vũ Văn Hóa Cập ngẩn ra một chút, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì đi vào phòng, trong phòng tràn ngập vị thuốc đông y nồng nặc. Vũ Văn Thuật nằm ở trên giường, trên người đắp một cái chăn mỏng, hai thị thiếp ở bên cạnh cẩn thận chăm sóc ông ta.

- Phụ thân, người đỡ chưa?

Vũ Văn Hóa Cập quỳ gối bên cạnh phụ thân thấp giọng hỏi.

- Cha hỏi con, vì sao không báo cáo cho ta tình hình ở Dương gia trang?

Giọng Vũ Văn Thuật trầm thấp hỏi han.

- Con vốn định báo cáo, nhưng lại sợ ảnh hưởng đến việc chữa thương của phụ thân.

- Ta đời này đã trải qua bao nhiêu sóng gió rồi. Còn có cái gì không thể chấp nhận, có phải Dương gia trang không thành công phải không?

- Cũng không phải, chúng ta cũng giết chết không ít con cháu Dương thị, mấu chốt là lão Bát cung cấp tình báo giả cho chúng ta, làm cho La Dịch Phạm trúng mai phục, bị loạn tiễn bắn chết, chúng ta không thể không tạm thời rút lui.

Đây là phương pháp xử lý Vũ Văn Hóa Cập nghĩ đến, đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên người Bát Thái Bảo Vũ Văn Thanh Minh, tránh liên lụy đến gã.

Vũ Văn Thuật giận dữ, La Dịch Phạm là mãnh tướng đắc lực dưới tay ông ta, lại chết rồi. Ông ta quát:

- Lão Bát trở lại chưa? Để gã đến gặp ta!

- Khởi bẩm phụ thân, lão Bát sợ tội đã chạy trốn, đến nay không rõ tung tích, con cũng đang tìm gã khắp nơi.

Vũ Văn Thuật quên vết thương của mình, ông ta vừa muốn đứng dậy, bỗng nhiên phần dưới truyền đến một trận đau nhức, ông ta chỉ đành từ từ nằm xuống. Vũ Văn Hóa Cập vội vàng đè ông ta lại:

- Phụ thân trước tiên bớt giận, chuyện này giao cho con đi xử lý, xin phụ thân an tâm dưỡng thương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!