Bùi Nhân Cơ vuốt râu cười ha ha:
- Ta cũng đã ngưỡng mộ uy danh của Trương tướng quân từ lâu rồi.
Bùi Nhân Cơ khoảng chừng năm mươi tuổi, thân hình cao lớn, có thể nhìn ra thời trẻ ông ta là một nam tử ưa nhìn, và con ông ta Bùi Hành Nghiễm lớn lên giống Tể tướng, đường nét càng thêm rõ rệt, mà một đứa con trai khác càng giống ông ta hơn, là Bùi Hành Kiệm, bây giờ tuy rằng lớn tuổi, nhưng khí chất lại càng trưởng thành, vững vàng.
- Tướng quân mời ngồi!
Bùi Nhân Cơ khách khí mời Trương Huyễn ngồi xuống, một tên binh sĩ dâng trà lên, Bùi Hành Nghiễm hành lễ, từ từ lui xuống dưới, Trương Huyễn cười nói:
- Lệnh lang võ nghệ vượt xa tam quân, là võ nghệ gia truyền sao?
Sở dĩ Trương Huyễn hỏi như vậy là vì hắn thấy võ nghệ của Bùi Hành Kiệm rất bình thường, nhìn thấy Bùi gia có một chút võ nghệ gia truyền, nhưng tuyệt đối không thể đào tạo được một mãnh tướng như Bùi Hành Nghiễm.
Tuy rằng Trương Huyễn hỏi lời này có chút đường đột, tuy nhiên Bùi Nhân Cơ không để bụng, suy cho cùng Trương Huyễn khen con võ nghệ cao cường, ông mỉm cười nói:
- Chắc hẳn Trương tướng quân cũng đã nhìn ra, võ thuật của khuyển tử quả thực không phải gia truyền, là đại sư Ngũ Đài sơn truyền thụ, đương nhiên cũng có liên quan đến tư chất mạnh hơn người của khuyển tử.
- Thì ra là như vậy!
Trương Huyễn gật gật đầu, nhất thời trầm mặc, hai người đều không nói gì, bầu không khí bên trong đại trướng có phần lúng túng.
Sở dĩ Bùi Nhân Cơ muốn gặp Trương Huyễn là vì hôm qua ông nhận được một phong thư của gia chủ Bùi Củ từ Lạc Dương đưa tới, trong thư Bùi Củ khen Trương Huyễn, nói hắn là người tài vốn có, tất thành đại sự, cũng ám chỉ Bùi Nhân Cơ mượn sức Trương Huyễn, hy vọng con cháu Bùi gia được xếp vào trong quân đội của Trương Huyễn.
Mặc dù Bùi Củ không chỉ đích danh, nhưng Bùi Nhân Cơ vẫn hiểu được ý tứ của gia chủ, gia chủ là muốn sắp xếp Nguyên Khánh làm thủ hạ của Trương Huyễn.
Bùi Nhân Cơ có tổng cộng ba con trai, con cả Bùi Hành Tự học văn, trước mắt nhậm chức Văn Hỉ huyện thừa, con trai thứ Bùi Hành Kiệm học võ, đi theo gia chủ, con trai thứ ba Bùi Hành Nghiễm tuy rằng mới có mười tám tuổi, nhưng võ thuật vô song, đi theo cha nhập ngũ đã ba năm.
Đối với đứa con thứ ba Bùi Nhân Cơ mang hy vọng nhiều nhất. Ông đương nhiên hy vọng con trai có thể làm được đại sự, tương lai trở nên nổi bật, làm rạng rỡ tổ tông, chỉ là gia chủ lại để cho Nguyên Khánh đi theo Trương Huyễn, Bùi Nhân Cơ còn có chút do dự.
Mối quan hệ này mang đến tiền đồ cho con trai, ông không thể không thận trọng suy xét.
Nhưng gia chủ đã sắp xếp, Bùi Nhân Cơ lại nhất định phải phục tùng, mặc dù Bùi Nhân Cơ suy nghĩ nhiều lần, quyết định dùng một loại biện pháp điều hoà. Tạm thời để con trai đi theo Trương Huyễn, nếu như không ổn có thể trở về.
Bùi Nhân Cơ cười nói:
- Ta mời tướng quân qua đây, là vì hôm nay đại soái nói cho ta một chuyện, ngài chuẩn bị điều từ trong quân đội Phi Ưng một ngàn bốn trăm người bổ sung vào đội ngũ của tướng quân. Phương án cụ thể đại soái để ta sắp xếp, ta liền muốn hỏi tướng quân một chút.
Tướng quân muốn ta điều binh sĩ theo loại quân chủng nào, ngoài ra còn có yêu cầu đặc biệt nào không?
Trương Huyễn mừng rỡ, quả nhiên Trương Tu Đà làm việc hiệu suất rất cao. Mới đó đã bắt đầu điều phối quân đội rồi, trong lòng hắn sớm đã cân nhắc kĩ, đội quân giáo thương của Trương Tu Đà nổi tiếng thiên hạ, Trương Huyễn vội vàng cười nói:
- Nếu như có thể, ta hy vọng có thể lấy binh sĩ giáo thương, không có yêu cầu đặc thù, chỉ hy vọng binh sĩ trẻ tuổi cường tráng.
Bùi Nhân Cơ vuốt râu mỉm cười, Trương Huyễn này thực rất thông minh, chỉ rõ là muốn đội quân tinh nhuệ của Ưng Quân, ông gật gật đầu cười nói:
- Đại soái cũng có ý này, cấp cho tướng quân binh sĩ tinh nhuệ, ngoài ra khuyển tử Nguyên Khánh rất sùng bái tướng quân, nó đề xuất với ta nguyện ý đi theo tướng quân rèn luyện một hai năm, tướng quân xem có thể hay không.
Trương Huyễn hết sức vui mừng, nếu Bùi Hành Nghiễm đi theo mình, đó đương nhiên là chuyện vô cùng tốt. Hắn lập tức bằng lòng:
- Bùi tiểu tướng quân tin tưởng đi theo ta, ta sẽ không để y thất vọng.
Đúng lúc này, ngoài cửa có binh sĩ cao giọng nói:
- Đại soái đến!
Bùi Nhân Cơ và Trương Huyễn vội vàng đứng dậy, chỉ thấy đại soái Trương Tu Đà bước nhanh vào đại trướng, hai người khom mình hành lễ:
- Tham kiến đại soái!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!