Quận Hoằng Nông được thiết lập từ thời Hán nhưng phạm vi luôn luôn thay đổi, lớn nhất vẫn là khi phía tây chạm đến Hoa Sơn, phía đông đến Hàm Cốc Quan, cảnh nội có nhiều hào núi.
Hàm Cốc Quan, Đồng Quan vốn đều là những trọng địa chiến lược nên nơi đây là vị trí hết sức quan trọng qua biết bao nhiêu triều đại.
Huyện Hoa Âm là thiên hạ của gia tộc Dương thị trứ danh. Bởi vì huyện Hoa Âm đã từng thuộc quyền quản lý của quận Hoằng Nông nên gia tộc Dương thị đã làm quận vọng Hoằng Nông, được người đời gọi là Hoằng Nông Dương thị.
Sau này lúc Vũ Văn Thái dựng nên Bắc Chu, vì muốn mượn hơi các gia tộc lớn trong Quan Lũng nên đã hạ lệnh cho các tướng lĩnh quan trọng dưới trướng dựa thế sĩ tộc Quan Lũng, thành ra Lý Hổ dựa hơi Lũng Hữu Lý thị, Dương Trung lại cậy thế Hoằng Nông Dương thị.
Bởi vì như vậy nên con cháu Lý Uyên đều xuất thân từ Lũng Hữu Lý thị trong khi Dương Kiên lại là người của Hoằng Nông Dương thị.
Tuy nhiên trên thực tế, hoàng tộc Dương thị nhà Tuỳ và Hoằng Nông Dương thị lại không có chút quan hệ nào, thiên tử Dương Quảng và gia chủ Hoằng Nông Dương thị Dương Huyền Cảm lại càng không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào.
Song nhờ vào mối liên hệ với tể tướng Dương Tố, Hoằng Nông Dương thị cũng đã một thời vang danh. Nhưng thành là nhờ Dương Tố, bại cũng là vì Dương Tố.
Con trai của Dương Tố, Dương Huyền Cảm đã tạo phản, Hoằng Nông Dương thị từ chốn thiên đường rơi xuống địa ngục, ai ai cũng không tránh khỏi.
Chỉ là Dương Quảng có phần chiếu cố đến thanh danh của Dương thị nên chỉ nghiêm trị tộc Dương Huyền Cảm mà vẫn bỏ qua cho Hoằng Nông Dương thị.
Mặc dù Dương thị lần này thoát khỏi đại nạn nhưng lại trở nên cực kỳ khúm núm, buộc tộc nhân không được ra khỏi địa phận của huyện Hoa Âm.
Vào một buổi trưa, một chiếc xe bò men theo con đường nhỏ dưới chân núi Xà Đầu dẫn vào huyện Hoa Âm, Dương gia thôn.
Trên xe chở người, người này cũng phải cao chừng sáu thước tư, trông vô cùng cao lớn, sau lưng hắn đeo một bao vải dài, bên thắt lưng còn giắt một thanh đao nặng có dáng vẻ cổ xưa.
Người này đích thị là Trương Huyễn từ Lạc Dương đến. Đây là lần đầu tiên hắn tới Quan Trung nên hắn vừa đi vừa thưởng thức cảnh đẹp dọc đường, tâm trạng rất vui vẻ.
Ngay lúc đó, xe bò chậm dần rồi dừng lại trước một ngã rẽ, ông lão đánh xe cười nói:
- Tiểu tử, muốn đến Dương gia trang thì cứ theo đường núi này, đi tiếp về hướng nam, trông thấy tường cao là nơi đó đấy. Lão đây phải đi đến thôn Bành rồi.
Trương Huyễn liền nhảy xuống, chắp tay cảm ơn:
- Đa tạ lão trượng đã cho ta đi nhờ xe.
- Đừng ngại.
Lão hán đánh xe đi về hướng bắc, nói:
- Tiểu tử, thuận buồm xuôi gió.
Trương Huyễn trèo lên một tảng đá lớn, một tay đỡ bao vải, phóng tầm mắt ra xa, chỉ thấy ngoài mười dặm có một tường thành cao vây quanh thôn xóm, nơi đó chắc chắn là Dương gia trang rồi.
Hắn nhảy khỏi tảng đá, sải từng bước dài hướng về Dương gia trang nơi xa.
Dương gia trang ở sườn đông của dãy Xà Đầu. Núi này vốn dĩ có tên là Long Đầu, là một dãy núi hẹp kéo dài hơn mười dặm, ở cuối dãy có một ngọn núi vắt ngang, đây chính là kết cấu Hồi Long trứ danh.
Dương gia thôn tọa lạc ngay dưới dãy Long Đầu, bởi vì sợ phạm phải điều kiêng kỵ, vào khoảng mấy chục năm trước quan phủ đã đổi tên từ Long Đầu sang Xà Đầu như hiện nay.
Sau nửa canh giờ, Trương Huyễn theo con đường chính đi vào Dương gia trang, ngay lúc đó hắn bắt gặp một lão già đang vác một bao lương thực lớn đi phía trước. Bởi vì đất dốc, nên lão nhân phải cố hết sức mới đi được, hắn nhanh chóng đỡ giúp ông lão nọ, cười nói:
- Đưa cho cháu đi.
- Đa tạ! Đa tạ!
Lão nhân thả bao lương thực xuống, thở phào nhẹ nhõm. Trương Huyễn lại vác nó lên, hỏi:
- Đi thẳng sao?
- Đến giao lộ đằng trước thì rẽ trái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!