Chương 6: (Vô Đề)

Khóe miệng Tạ Từ hơi nhếch lên: Nàng nói đi.

"Ta sẽ giúp ngài quản lý tốt nội vụ, nhưng những cửa hàng mẹ ta để lại, ta vẫn muốn tiếp tục quản lý, nhưng ngài yên tâm, ta sẽ cải tên ngụy trang, không để lộ chuyện này ra ngoài..."

"Ta không để ý đến những chuyện đó."

Ừ?

Sau khi mẹ ta qua đời, Thẩm Hằng không ít lần đề nghị ta bán các cửa hàng mẹ ta để lại, chỉ giữ lại vài ruộng nước và làng, không ra mặt nữa, an tâm giúp hắn quản lý hậu viện.

Ta vốn nghĩ rằng, tư tưởng của nam tử trên đời này đều như Thẩm Hằng.

Tạ Từ cười nhạt:

"Sau khi thành thân, nàng muốn làm gì thì làm, dù sao ta cũng là người có phẩm hạnh thấp kém, lại thích cậy thế h.i.ế. p người, chẳng ai dám bàn luận chuyện nhà của Tấn vương phủ cả."

Phẩm hạnh thấp kém, cậy thế h.i.ế. p người, đều là những từ ta từng mắng hắn.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại, từ khi ta đính hôn với Tạ Từ, có lẽ vì sợ đắc tội với Tấn vương phủ, những lời đồn đại xấu về ta ở kinh thành dường như biến mất chỉ sau một đêm.

"Chỉ cần thế tử đồng ý với điều kiện này của ta, sau này thế tử muốn nạp thiếp hay..."

"Ai nói ta muốn nạp thiếp?" Tạ Từ hơi trách móc, ánh mắt chạm vào ta một thoáng rồi dời đi,

"Ta không thích các cô nương bên ngoài."

Ta sững lại, yếu ớt nói:

"Các công tử bên ngoài cũng được mà…"

Giang Hứa! Tạ Từ nghiến răng, từng chữ gọi tên ta,

"Trước đây để không cho Thẩm Hằng nạp thiếp, nàng còn hủy hôn, sao bây giờ lại cho phép ta nạp thiếp?"

Thực ra ta kiên quyết hủy hôn không phải vì Thẩm Hằng muốn nạp thiếp, mà là vì ta thực sự chán ghét bộ mặt giả tạo thanh cao của hắn.

Ta nhìn Tạ Từ không hiểu:

"Vậy tại sao ngài lại muốn cưới ta?"

Tạ Từ cầm chén trà trước mặt lên uống một hơi cạn, sau đó nhìn ta, giọng hơi khàn.

"Dù nàng có mắng ta, ta cũng thấy hay... hiểu chưa?"

Hiểu rồi.

Hắn đúng là có bệnh.

6

Hôn sự của ta đã được định, cuộc sống cũng dần yên bình.

Nhưng hôm đó, khi ta đang kiểm sổ sách ở cửa hàng bạc, dưới lầu vang lên tiếng ồn ào.

Người làm trong cửa hàng lên báo:

"Dưới lầu có một tiểu thư nói rằng món đồ trang sức gắn đá hồng phỉ mà chúng ta bán cho nàng ta là giả."

Ta tiếp tục sắp xếp sổ sách, nhạt nhẽo nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!