(Văn án)
Vị hôn phu của ta là một quân tử phẩm hạnh cao quý.
Để chăm sóc cho biểu muội mồ côi, hắn nhất quyết muốn nạp nàng ta làm thiếp.
Ta đề nghị hủy hôn, Thẩm Hằng cười khinh miệt.
"Biểu muội cô độc không nơi nương tựa, nếu ta không nạp nàng ấy làm thiếp thì sẽ không ai chăm sóc nàng ấy, lẽ nào nàng lại không có chút lòng tốt nào ư?"
Sau khi hủy hôn, hắn trở thành bậc quân tử đức hạnh được cả kinh thành tán dương, còn ta mang danh nữ nhân có tính ghen ghét mà danh tiếng hoàn toàn bị hủy hoại.
Thấy ta không thể gả đi, vị thám hoa lang bình bộ thanh vân* này lại động lòng trắc ẩn.
(*) một bước lên mây
"Nàng tuy là tiểu thư nhà danh môn, nhưng với danh tiếng hiện tại của nàng, ta chỉ có thể nạp nàng làm thiếp."
Vào ngày hắn đến nhà, hoàng cung cũng gửi thánh chỉ tứ hôn đến trước cổng phủ.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta mỉm cười hỏi hắn:
"Ngươi nói ta nên làm thế tử phi, hay rửa tay đến nhà ngươi làm thiếp đây? Thật là khó chọn quá đi."
01
Vào ngày Trung thu, ta cùng cha đi dự yến tiệc ở cung đình.
Vài tiểu thư quý tộc thỉnh thoảng liếc nhìn về phía ta, sau đó dùng quạt che mặt, nhỏ giọng bàn tán.
Sắc mặt của cha ta rất khó coi:
"Ta đã nói với con hôm nay đừng đến đây, con vừa bị từ hôn, đến đây chẳng phải làm mất mặt Giang phủ sao?"
"Nữ nhi chỉ là từ hôn một mối duyên không phù hợp, sao lại làm mất mặt Giang phủ?" Ta cười nhạt,
"Nếu hôm nay con không đi, chắc cha sẽ đưa Lưu di nương đến. Bà ấy chưa được cha nạp làm chính thất, mà mọi người đều biết cha sủng thiếp diệt thê, thế mới gọi thật là mất mặt."
Cha ta tức giận bỏ đi.
Hai tháng trước, gia đình biểu muội của Thẩm Hằng gặp nạn bởi bọn cướp ngựa trên đường vào kinh, chỉ còn lại mình nàng cô độc.
Hắn đề nghị nạp biểu muội làm thiếp để dễ bề chăm sóc về sau.
Nhưng trước khi đính hôn, hắn đã thề sẽ không bao giờ nạp thiếp.
Ta không đồng ý và đề nghị hủy hôn.
Thẩm Hằng cười khinh miệt.
"Biểu muội cô độc không nơi nương tựa, nếu ta không nạp nàng làm thiếp thì sẽ không ai chăm sóc nàng ấy, lẽ nào nàng không có chút lòng tốt nào ư?"
Mọi người đều khuyên ta đồng ý để hắn nạp thiếp, nhưng ta vẫn kiên quyết hủy hôn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!