Chương 40: Hai Hỏa Tôn

Mặc Hàn vừa lên thuyền đã cầm lấy bản đồ, định trở về phòng nghỉ ngơi.

Vừa đi, nàng vừa nghĩ đến bộ dạng hứng khởi của ai kia khi đi thám hiểm, bất giác khẽ bật cười.

Khi còn đang mải miên man suy nghĩ, thuyền bỗng chấn động dữ dội. Nàng chỉ kịp miễn cưỡng dựng lên hộ thuẫn nguyên khí, nhưng ngay sau đó đã bị dòng nước biển xanh thẫm nuốt chửng, kéo xuống đáy sâu.

Trước mắt tối sầm, Mặc Hàn nhanh chóng trấn định tinh thần, lập tức từ trong giới chỉ lấy ra cây cầm, dứt khoát tấu lên sát chiêu mạnh nhất của mình—Lưu Thủy.

Thế giới quay cuồng, dòng nước xiết cuộn trào với tốc độ kinh người, cuốn nàng trôi dạt về nơi nào không rõ. Áp lực khủng khiếp trong nước khiến hô hấp khó khăn, nàng vận dụng toàn lực mà vẫn không thể điều khiển thủy lưu, chỉ có thể gắng gượng bảo vệ bản thân.

Không biết bị cuốn trôi bao lâu, đến khi gần kiệt sức, nàng mới cảm nhận được dòng chảy chậm dần.

Mũi chân vừa chạm đất, trong lòng lập tức dấy lên cảnh giác.

Áp lực vô hình trong nước rõ ràng là khí tức của ai đó, mà chủ nhân của luồng khí này... đang ở rất gần!

Không đúng.

Khí tức này... lại có phần quen thuộc—

Hỏa Tôn tiền bối?!

"Ngươi quả nhiên nhận ra ta."

Không sai, đúng là giọng nói của Hỏa Tôn! Ngay phía trước, nơi khí tức mạnh mẽ nhất tỏa ra.

"Sao tiền bối lại ở đây?" Mặc Hàn cố nén sự ngột ngạt do khí thế nóng rực áp bách, lấy từ trong giới chỉ ra khối đồng tinh từng chứa khí tức của Hỏa Tôn, cảm thấy sự việc có điều kỳ lạ.

"Trên người ngươi vừa có khí tức quen thuộc, vừa có khí tức ghê tởm."

Nơi sâu thẳm mà nàng không nhìn thấy, Hỏa Tôn vận hồng y, lạnh lẽo nhếch miệng cười.

"Điều này... Mặc Hàn ngu muội, không hiểu ý tiền bối, xin chỉ giáo."

Ngoài mặt cung kính, trong lòng nàng lại thầm mắng.

Rõ ràng trong lần thử luyện, Hỏa Tôn còn ra dáng một chính nhân quân tử, sao giờ đây lại trở về bộ dạng cuồng vọng, ngang ngược như lần đầu nàng gặp?

Tệ hơn, dường như y còn không chịu ảnh hưởng của thủy vực này, mạnh đến mức đáng sợ!

Lúc còn trên boong thuyền, thực lực của Mặc Hàn đã bị suy giảm một nửa. Đến tận đáy biển sâu, nàng thậm chí chưa phát huy được một phần mười sức mạnh.

Hỏa Tôn hừ lạnh, ánh mắt khẽ động.

Chỉ trong chớp mắt, khối đồng tinh trong tay Mặc Hàn bị thủy lưu cuốn đi.

"Còn chưa chịu hiện thân?!"

Hỏa Tôn dán mắt vào khối đồng tinh, gằn giọng quát.

Mặc Hàn đứng bên cạnh sắc mặt đại biến khi bị đoạt đi vật kia, nhưng y hoàn toàn không để tâm đến nàng.

Lời vừa dứt, trên khối đồng tinh bỗng bùng lên một tầng hỏa diễm lam sắc.

Lửa lan tràn, thiêu rụi đồng tinh.

Từ trong ngọn lửa, một nữ tử khoác hồng y ung dung bước ra, đứng đối diện Hỏa Tôn.

Hai bóng hình giống hệt nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!