Chương 28: Quan Độ

Editor: Vện

Đêm thu oi bức, Chu Du Tôn Sách người ướt mồ hôi. Tôn Sách đóng cửa phòng, Chu Du đứng ngoài một lát, lại nói,

"Bá Phù, nghe ta một lần đi."

Bên trong không nói gì, Chu Du thở dài, tóc bết vào cổ, biết lúc này Tôn Sách vô cùng bực bội.

"Kỳ thực ta muốn huynh chờ ta, nổi nóng với ta." Chu Du nói,

"Đánh một trận rồi lại cười đùa. Vu Cát… huynh nghĩ lại đi, giết hắn có lợi gì chứ? Liệu trời có đổ mưa không?"

Chu Du trầm mặc một hồi, xoay người đi.

Hơn nửa đêm, Ngô Quận nóng như cái lồng hấp, bầu trời u ám nặng nề. Chu Du từ trên giường ngồi dậy, rời phủ Thái thú, đến đại lao.

Chu hộ quân.

Lính gác khom người gọi.

Chu Du giơ tay, bảo bọn họ tạm thời tránh đi. Vào hành lang phòng giam, trong nhà lao sáng ánh đuốc, Vu Cát ngồi trong góc, lười biếng bắt rận.

Chu Du,

"Tại sao còn quay lại?"

"Chữa bệnh cứu người." Vu Cát thản nhiên nói,

"Không thể không về, ta không có lòng dạ sắt đá thờ ơ nhìn dân chúng chết oan như ngươi."

Chu Du quỳ xuống dập đầu với Vu Cát, nói,

"Ta thay dân chúng trong thành tạ ơn cứu mạng của đạo trưởng."

Vu Cát đứng dậy nói,

"Đi nhanh đi, thừa lúc còn kịp."

Chu Du rùng mình.

Dưới ánh lửa tù mù, Chu Du do dự, Vu Cát lại nói,

"Hổ Giang Đông sát nghiệp đầy mình, chỉ sợ không được chết yên lành."

"Đạo trưởng nặng lời rồi."

Chu Du nói,

"Mệnh đã an bài, Công Cẩn không quan tâm, là người ai mà không chết, thế thì đã sao?"

"Vậy chứ ngươi cứu ta làm gì?" Vu Cát ngoáy lỗ tai, cười nói.

"Đạo trưởng trừ ôn dịch." Chu Du đáp,

"Cũng không phải người loan tin đồn, dĩ nhiên phải cứu."

Chu Du lấy chìa khoá mở cửa phòng giam, làm tư thế mời.

Vu Cát nói,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!