Chương 21: Hứa Cống

Editor: Vện

Tôn Sách đi rồi, Chu Du ngồi ngẩn người dưới ánh đèn dầu.

Đêm xuống, tuyết ngừng rơi, nước nhỏ tí tách từ mái hiên.

Chu Du gõ cửa phòng Tôn Sách, bên trong nói vào đi, Chu Du lại không đẩy cửa vào.

"Ta biết nghiệp lớn quan trọng." Bóng Tôn Sách lúc ẩn lúc hiện, cười nói,

"Nhưng Công Cẩn này, đệ nghĩ xem, thù này không báo, làm sao ta sống yên ở Giang Đông?"

Chu Du nói,

"Tạm thời nhẫn nhịn mới có thể thành công. Hàn Tín năm xưa cũng phải dùng khổ nhục kế đó thôi, huống hồ huynh đâu cần phải nhịn cả đời, nhịn vài năm cũng không được à?"

Công Cẩn.

Tôn Sách nói,

"Đệ vào đi, vào đây rồi nói."

Chu Du nói,

"Thôi, huynh là chủ công, huynh tự có chủ ý."

Phải. Tôn Sách nói,

"Ta đã có chủ ý, không giấu đệ, ta biết nhắc đến đệ sẽ nổi giận nên không dám nói."

Chu Du đâu chỉ là giận thôi, hắn còn muốn đánh Tôn Sách, rốt cuộc không nhịn được nói,

"Huynh vẫn nôn nóng báo thù!"

Tôn Sách nói,

"Ta không hoàn toàn vì báo thù!"

Tôn Sách đẩy cửa ra, nghiêm túc nói,

"Đệ ngẫm lại đi, cha ta chết dưới tay Hoàng Tổ, nếu ta không đòi nợ máu thì làm sao chiêu binh, làm sao xây dựng được uy tín! Như hôm nay, đệ cũng thấy rồi đấy, người đến gia nhập đều là vì ân tình với cha ta, bọn họ có biết ta là ai không?"

"Đệ nói đệ cũng có tử thù với Hoa Hùng, đó là đối với đệ thôi!" Tôn Sách nói,

"Đệ không cần binh lính, không cần chiếm cứ một thành, nếu đổi lại ta làm phụ tá cho đệ, ta cũng sẽ nói như vậy, ta vô công rỗi nghề, thậm chí không tên không họ, chỉ có một xưng hô là con trai của Thái thú Trường Sa."

Ngoài ra… Tôn Sách trầm giọng nói,

"Không ai nhận ra ta, không một ai biết ta, ngay cả binh sĩ dưới trướng Trình Phổ, Hoàng Cái, Chu Trị cũng không phục ta."

Chu Du hít mạnh một hơi, thấy sau lưng Tôn Sách đã thu dọn một nửa hành trang.

"Huynh muốn đánh Kinh Châu, tạm thời chưa biết có thắng hay không." Chu Du nói,

"Trong tay chỉ có bấy nhiêu lính, huynh định đánh như thế nào? Kinh Châu từ xưa đã là vùng giao tranh, huynh tiến quân, bốn phương tám hướng lập tức cảnh giác ngay, huynh vẫn chưa có thành tựu gì, lúc này mà hành động là cực kỳ thiếu sáng suốt."

Tôn Sách nói,

"Đây là bước đầu kế hoạch của ta, đệ đừng xen vào, từ nay về sau ta làm chủ đối ngoại, đệ quản việc nhà, đệ phụ trách hậu phương, ta lo chinh chiến…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!