Chương 16: Gấp rút tiếp viện

Editor: Vện

Mấy ngày sau, Chu Du đích thân đến Lỗ gia gặp Lỗ Túc, Lỗ Túc lại nói,

"Nghe ngươi về mấy bữa trước rồi, tưởng hôm nay dẫn Tôn ca ca của ngươi qua ra mắt chớ."

Y ở ngoài phố.

Chu Du nói,

"Ta đi một mình, tiền mấy ngày trước đưa huynh đếm được bao nhiêu?"

"Ba trăm lượng vàng ròng, bốn nghìn lượng bạc trắng." Lỗ Túc nói,

"Còn nhiều hơn kho hàng nhà ta nữa, rốt cuộc ngươi muốn mua cái gì?"

Đây là danh sách.

Chu Du nói,

"Ta không tin người khác, nhờ huynh đặt mua giúp."

Hà. Lỗ Túc nhìn lướt tờ danh sách, trêu ghẹo,

"Chiêu binh mãi mã, làm vụ gì lớn thế?"

Chu Du không đáp, uống ngụm trà, quay đầu nhìn hoa đào rụng đầy sân, Lỗ Túc nói,

"Không phải ta trách ngươi, Chu Công Cẩn, người như ngươi vốn như mặt nước phẳng lặng, không phe không phái, không thể lay động, thật ra bên dưới cuồn cuộn sóng ngầm."

Ta nghĩ kỹ rồi.

Chu Du nói,

"Nghĩ suốt ba năm, đến nay là năm thứ tư rồi."

Lỗ Túc đứng dậy nói,

"Ngươi cứ vậy dồn hết gia tài đặt cược vào Tôn gia à?"

"Không phải đánh cược." Chu Du lại nhấp ngụm trà, cũng không nhìn Lỗ Túc, trầm ngâm nói,

"Ta chỉ muốn làm hết sức, tương lai thế nào không phải chuyện ta có thể khống chế."

Tôn Kiên bảo thủ.

Lỗ Túc nói, "Khó thành việc lớn, đã thế còn trở mặt với Viên Thuật, bây giờ ngươi lại vì con trai ông ta mà đắc tội Viên Thuật, vạn nhất ông ta không lấy được Kinh Châu, đến lúc đó ngươi còn chỗ nào để dung thân?

Ngươi sớm không làm, muộn không làm, lại nhằm ngay lúc này mà đặt cược, chân đã bước thì không quay đầu được đâu.Chu Du nói,Cha ta khi còn sống thường nói, những kẻ tùy tùy tiện tiện khen ngợi rồi lấy mạng người ta không đáng sợ, mà phải đề phòng ai không nói lời nào, lẳng lặng suy tính vài tháng, vài năm, thậm chí là cả một đời.

"Lỗ Túc tập trung quan sát Chu Du."Cũng vì có những người khó ra quyết định.

"Chu Du thản nhiên nói,"Cho nên bước chân đã vươn ra kia sẽ mãi mãi không thể quay về nữa, chẳng lẽ không đúng sao?Được.Lỗ Túc nhoẻn cười,Nếu đã quyết rồi thì cứ giao cho ta.

"Chu Du uống hết trà, đứng dậy nói,"Ba ngày sau, chúng ta lên thuyền uống rượu ở hồ Sào, ta đưa huynh đi gặp Tôn Sách.

"Lỗ Túc suy nghĩ một lát, nói,"Nhìn ngươi kìa, ngươi tình nguyện tán gia bại sản để giúp y, ta vẫn chưa đồng ý mà.Huynh sẽ thích y.

"Chu Du buông chén, nhìn Lỗ Túc,"Cha con họ không giống như lời đồn đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!