Người đàn ông trung niên tên là Ngô A Vĩ. Lần thứ hai Lâm Tùy Ý nhập mộng là đêm hôm sau, và vào mộng của Ngô A Vĩ. Như cậu đoán trước, Lâu Lệ bói một quẻ cho ông ta, quẻ tượng có hung vô cát.
Trải qua vụ Ứng Triều Hà, lần này Lâm Tùy Ý mang theo một ít lương khô, trên người nhét cả đống đồ trong túi, tay còn xách túi đồ ăn.
Lâu Lệ trầm mặc trong chốc lát, nói: Không cần mang.
Lâm Tùy Ý tiếc rẻ, cậu năn nỉ:
"Lâu tiên sinh, cho tôi mang theo đi, đều là đồ ăn tôi nấu."
"Mộng có hung vô cát, điềm xấu trong mộng có thể là hung thần, điềm tốt cũng có thể là hung thần. Hung thần trong mộng sẽ giống tượng đá theo dõi cậu, sẽ nghĩ mọi cách làm cậu chọc hung thần. Nếu đồ vật cậu mang theo xung đột với giấc mơ, gây sự chú ý, người thứ nhất hung thần tìm tới sẽ là cậu.
"Lâu Lệ không muốn chưa vào mộng đã dọa Lâm Tùy Ý, hạ giọng bổ sung:"Tôi sẽ ăn cơm đúng bữa.
"Lâm Tùy Ý vứt sạch đồ đạc:"Dạ."
Lâu Lệ lấy mộng đỉnh ra. Lần trước Lâm Tùy Ý sợ người lạ không dám quan sát, hiện tại đã hơi chút quen thuộc với Lâu Lệ bèn mặt dày nhìn Lâu Lệ thi pháp.
Lâm Tùy Ý nhìn chằm chằm đỉnh mộngtrên bàn.
Đỉnh mộng không to, chất liệu đồng thau, chỉ lớn bằng bàn tay. Lâm Tùy Ý cảm thấy mới lạ, không ngờ một cái đỉnh phổ thông nhỏ xíu lại có thể đưa người vào giấc mơ.
Lâu Lệ để cậu xem, bút chấm mực chu sa viết sinh thần bát tự Lâm Tùy Ý lên lá bùa vàng.
Lâm Tùy Ý nhìn đỉnh mộng lại nhìn Lâu Lệ vẽ bùa. Lần trước cậu đã cảm thấy chữ viết của Lâu Lệ rất đẹp, mạnh mẽ phiêu dật, chữ nào ra chữ nấy. Nhưng có một cái cậu không hiểu lắm, lại không dám hỏi ra miệng, sợ ảnh hưởng thao tác của Lâu Lệ.
"Lời tôi nói cậu coi như gió thoảng bên tai à."
Lâu Lệ nói, nhìn mặt là biết cậu đang muốn hỏi.
Lâm Tùy Ý phản ứng lại, Lâu Lệ từng nói
"Không biết gì thì hỏi".
Cậu thử hỏi:
"Lâu tiên sinh, lần trước tôi chỉ báo ngày tháng năm sinh…"
Tay cầm bút của Lâu Lệ hơi khựng. Lâm Tùy Ý không phát hiện, cậu đang nhìn dòng chữ Lâu Lệ viết xuống Năm Tân Tỵ tháng Giáp Ngọ ngày Tân Mùi giờ Canh Dần. Thời gian cậu được nhặt chưa chắc là ngày sinh chính xác, càng đừng nói canh giờ sinh ra.
"Ngài tính ra được hả?"
Lâm Tùy Ý kính nể mà nhìn Lâu Lệ.
Giống như Lâu Lệ tính ra được vị trí Chu Nguyệt.
Ừm. Lâu Lệ đáp có lệ. Anh viết xong sinh thần bát tự của Lâm Tùy Ý và mình, bỏ vào đỉnh mộng. Đỉnh không có lửa, hai lá bùa chạm đáy tự bốc cháy.
Tiếp theo Lâu Lệ bỏ thêm mấy tờ tiền giấy, mệnh giá gì cũng có.
Lâm Tùy Ý đứng bên cạnh nhìn, hơi lý giải vì sao có người nguyện ý đập tiền cứu mạng. Ở trong mơ có tiền cái gì cũng dễ làm, chứ đừng nói ở nhân gian.
Lâu Lệ lấy ra một hộp gấm vuông vức, Lâm Tùy Ý đoán bên trong chứa Ước Định Thanh Tỉnh.
Theo giấy vàng cháy rụi trong đỉnh đồng thau, tầm nhìn Lâm Tùy Ý nhanh chóng phai màu, tốc độ phai màu quá nhanh nên tầm nhìn chợt tối sầm.
Một bàn tay đặt sau lưng cậu, Lâu Lệ nói:
"Lúc này đừng lộn xộn, dễ bị thương."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!