Chương 21: (Vô Đề)

Hung thần là âm, người sống là dương.

Khi người sống lây dính âm khí hung thần, âm khí lấn át dương khí, hung thần bám thân, đến lúc đó chọc hay không chọc hung thần không còn do người sống định đoạt.

Lâm Tùy Ý nhẩm lại lời Lâu Lệ từng nói qua.

Hiệp Ước Thanh Tỉnh mất hiệu lực, Ứng Triều Hà không biết khi nào mới tỉnh lại, hiện tại cậu không thể tới gần hung thần cũng không thể đụng vào hung thần, cậu không thể để âm khí dính lên người.

Nhưng hai Lâu Lệ quá giống nhau, cứ như từ một khuôn đúc ra. Không, hung thần sao chép Lâu Lệ.

Muốn dùng tướng mạo phân chia thật giả, chẳng khác nào thiên phương dạ đàm người si nói mộng.

Trước khi hung thần tới, Lâm Tùy Ý theo Lâu Lệ vào phòng để tìm che chở. Nhưng xuất hiện hai Lâu Lệ làm ý tưởng tuyên bố phá sản. Lúc này Lâu Lệ không chỉ không mang lại chút ít cảm giác an toàn, ngược lại còn nguy hiểm hơn.

Ánh mắt Lâm Tùy Ý liếc nhanh Lâu Lệ trên giường, lên đ ỉnh đầu kêu rầm rầm, không dừng chút nào, bay về phía Lâu Lệ mép giường.

Nhận ra ánh mắt Lâm Tùy Ý, Lâu Lệ trên giường nhăn mi, theo ánh mắt cậu nhìn về phía bên cạnh.

Mà Lâu Lệ đứng thẳng cũng phát hiện ánh mắt Lâm Tùy Ý, liếc hướng trên giường một cái, rồi níu mi nhìn về phía Lâm Tùy Ý.

Hai Lâu Lệ không thấy lẫn nhau dựa vào ánh mắt Lâm Tùy Ý phát hiện sự tồn tại của kẻ còn lại.

Rất mau, Lâm Tùy Ý liền lật đổ suy luận hai Lâu Lệ không thấy lẫn nhau. Chắc chắn hung thần có thể thấy Lâu Lệ, bằng không vì sao hai Lâu Lệ đứng ở trong phòng ở hai vị trí gần nhau mà không đụng nhau?

Hung thần giả dạng, nó đang bắt chước!

Nhưng mục tiêu không phải Lâu Lệ, mà là Lâm Tùy Ý. Nó không cần làm Lâu Lệ thật biết nó tồn tại.

Thật giả không được, giả thật không được. Lúc ở trong núi Lâm Tùy Ý dùng một câu là nghiệm chứng ra tượng đá, kiểu gì cũng có biện pháp khiến hung thần lòi đuôi.

Bất hạnh là, dù biết có cách làm hung thần lộ dấu vết, nhưng tình huống hiện tại nguy cấp, Lâm Tùy Ý không có thời gian nghiệm chứng.

Chỉ có thể dựa vào đầu óc.

Lâm Tùy Ý chưa từng nghĩ mình là người thông minh, trước khi vào mộng đầu óc cậu chỉ dùng để lên thực đơn. Giờ khắc này đầu óc cậu nhanh chóng xoay chuyển, thiết bị phần cứng lạc hậu chạy hết công suất, chạy đến mức bắn tia lửa.

Lâu Lệ thứ nhất bảo cậu dùng thứ gì đó chặn cửa, cho nên Lâm Tùy Ý chọn tủ đồ, thứ duy nhất trong phòng có tác dụng chặn cửa.

Cậu vẫn luôn cho rằng chặn cửa là để phòng hung thần, tới khi nằm trên sàn nhà mới đột nhiên phản ứng lại. Tủ quần áo không chặn được hung thần, chỉ có thể lấp kín đường chạy trốn. Cho nên cậu sinh nghi với Lâu Lệ thứ nhất. Để nghiệm chứng Lâu Lệ, cậu bò lên giường Lâu Lệ.

Hiện tại Ứng Triều Hà tới, lý do chặn cửa liền có lời giải thích: Lâu Lệ biết Ứng Triều Hà sẽ đến, Lâu Lệ bảo cậu chặn cửa không phải vì phòng hung thần, mà là không cho Ứng Triều Hà phá cửa. Lâu Lệ còn khóa cửa sổ lại.

Lâu Lệ thứ hai xuất hiện sau khi cửa bị chặn kín, lặng yên không một tiếng động xuất hiện phía sau cậu.

Hành vi cực kỳ giống đêm trước kéo ghế ngồi nhìn chằm chằm cậu cả đêm.

Lâm Tùy Ý có khuynh hướng cho rằng Lâu Lệ trên giường là thật, vấn đề là Lâu Lệ trên giường không cho Lâm Tùy Ý kiểm tra hơi thở. Anh không phải Ứng Triều Hà, không phải chủ mộng, cũng không phải đại biểu mộng. Nếu Lâu Lệ là người sống, vì sao không cho cậu chạm vào?!

Lâm Tùy Ý cảm giác đầu óc quá tải sắp bốc khói, đành phải dừng lại.

Phân biệt không ra Lâu Lệ, đành phải tránh xa cả hai Lâu Lệ.

Lâm Tùy Ý mặc kệ hai Lâu Lệ kêu gọi. Hiện tại thứ nguy hiểm nhất không phải hung thần mà là Ứng Triều Hà.

Đúng vậy, nguy hiểm nhất chính là Ứng Triều Hà!

Lâm Tùy Ý đột nhiên phản ứng lại. Cũng vào giây phút cậu phản ứng lại, đỉnh đầu choang một tiếng, cửa kính bị Ứng Triều Hà đập vỡ, mảnh kính tung bay như trời mưa rơi ào xuống đất.

Bên ngoài chó đen nghe thấy động tĩnh, điên cuồng sủa hướng bên này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!