Chương 108: Mộng yểm chi mộng 8

Cởi chuông cần người cột chuông.

Lâm Tùy Ý mở mắt ra, tích tích tích…

Cậu nghiêng đầu nhìn bên cạnh, thiết bị chữa bệnh phát ra động tĩnh.

Nguyên Dĩ lập tức đứng lên, dưới cơn kích động thế mà có thể đi hai bước, Tùy Ý.

Lâm Tùy Ý thều thào gọi: Sư phụ.

Nguyên Dĩ lập tức kêu bác sĩ, bác sĩ tới xem Lâm Tùy Ý, nói Lâm Tùy Ý không đáng ngại, về sau cần tĩnh dưỡng.

"Xin lỗi, làm ngài lo lắng."

Lâm Tùy Ý yếu ớt ngồi ở đầu giường, nhìn quanh bốn phía, không thấy mộng yểm của mình. Trong lòng có chút mất mát, lại như có thêm sức mạnh lớn lao.

Con ngủ bao lâu?

Lâm Tùy Ý hỏi.

Nguyên Dĩ nói: Hôn mê một tuần.

Nhân gian một tuần, đèn kéo quân 22 năm.

Trầm mặc một lát, Lâm Tùy Ý nói:

"Sư phụ, mộng yểm của con giải rồi."

Thầy biết. Nguyên Dĩ nói:

"Nó đã vào mộng thầy, gặp Tổ sư gia."

Lâm Tùy Ý rũ mắt nói:

"Gây phiền cho ngài rồi."

Nguyên Dĩ lắc đầu, nước mắt lưng tròng:

"Con tỉnh lại là tốt rồi."

Lâm Tùy Ý nói:

"Sư phụ, con chưa từng hại người."

Đối với Lâu Lệ, hay đối với Phương Toa Toa và Lâu Hải đều, cậu chưa từng có suy nghĩ hại ai. Cậu cúi đầu, rớt nước mắt:

"Con chưa từng hại ai, vì sao lại biến thành như vậy…"

Nguyên Dĩ nói:

"Thầy biết, thầy đều biết."

Lâm Tùy Ý cắn môi, nhét tủi thân vào trong bụng:

"Con còn có thể giải mộng không?"

Nguyên Dĩ:

"Con dưỡng thương trước đã, sau đó sư phụ mang con về quan, trong quan còn rất nhiều người đang chờ con."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!