Chương 9: (Vô Đề)

Ta kể sơ qua câu chuyện, họ viết nên câu chuyện.

Rất nhanh chóng, những truyện thoại bản lấy Cố Cẩm Tín làm nguyên mẫu lần lượt ra đời.

"Ngày xưa, có một thư sinh nhờ vào thế lực của nhà vợ, bắt đầu ra vào các gia đình quyền quý, về sau nhà vợ suy sụp, hắn liền giáng vợ từ chính thất xuống làm thiếp, tha hồ chửi mắng. May thay, cô tiểu thư ấy tái sinh trở lại…"Ngày xưa, có một thư sinh làm cha mình tức chết, không chịu nổi tội danh bất hiếu, liền bày mưu để vợ mình nghĩ rằng chính nàng đã làm ông ta tức chết…

"Ngày xưa, có một thư sinh tái sinh trở lại, sớm ôm lấy đùi của vị hoàng đế tương lai…"

Những câu chuyện này, không ngoại lệ, đều kết thúc bằng cái c.h.ế. t thảm của thư sinh.

Ác giả ác báo, thiện giả thiện báo.

Vài chục cuốn thoại bản vừa ra mắt.

Lập tức làm mưa làm gió trên thị trường kinh thành.

Ta nhân cơ hội này kiếm được một khoản lớn.

Những câu chuyện này khiến người ta dễ dàng nhận ra bóng dáng của Cố Cẩm Tín từ giữa các dòng chữ.

Nhiều tiểu thư khuê các đã nguyền rủa hắn thậm tệ.

"Trên đời lại có kẻ bạc tình bạc nghĩa đến thế, nhà vợ đối xử với hắn như vậy, thế mà gã lại mong cho nhà vợ sớm suy tàn."Cầu mong đời này chúng ta không gặp phải kẻ đê tiện như thế.

"May mắn thay hoàng đế có mắt tinh tường, phát hiện ra âm mưu của gã, nếu không, giang sơn đã tiêu vong rồi."

Cố Cẩm Tín bị chửi đến mức phải đóng cửa không ra ngoài.

Nhưng điều khiến gã khóc lóc vẫn còn ở phía sau.

Nhị hoàng tử thích chạy theo trào lưu cũng nhìn thấy cuốn thoại bản về vị hoàng đế tương lai kia.

Hắn càng đọc càng thấy không đúng, vì vị hoàng đế trong truyện rất thích chơi chim, vẽ tranh, làm nghề mộc…

Hắn tỉnh ngộ ra, càng đọc càng cảm thấy đây là ám chỉ mà Thái tử dành cho mình.

Đúng lúc đó, Cố Cẩm Tín khuyên hắn nên chú tâm kinh doanh cửa tiệm, tích lũy tiền bạc để phòng khi cần thiết.

Nhị hoàng tử trong cơn hoảng sợ, lần đầu tiên trong đời có được chút chủ kiến.

Cẩm Tín à…Bản vương thấy ngươi có tài lớn, ở lại chỗ bản vương thật sự là uổng phí.

"Chi bằng ngươi cứ về trước, để bản vương xin phụ hoàng tìm cho ngươi một chức vụ khác nhé?"

Hắn không đợi Cố Cẩm Tín trả lời, liền vội vàng đuổi gã đi, và ra lệnh không cho Cố Cẩm Tín quay lại.

Thế là, Cố Cẩm Tín và chỗ dựa của gã hoàn toàn tan vỡ.

Nghe đồn, gã đứng trước cửa phủ Nhị hoàng tử suốt cả ngày.

Dáng vẻ ấy, như thể vừa mất đi người yêu thương nhất của mình.

Khiến Nhị hoàng tử phải nửa đêm chạy trốn đến trang trại ngoài thành để lánh nạn…

Đúng lúc này.

Từ biên cương truyền về tin tức, Nam Lý quốc cầu hòa.

Vì họ đã rơi vào cảnh thiếu lương thực trầm trọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!