Bíp bíp ---
Một hồi còi inh ỏi át đi âm thanh xung quanh, xa xa chiếc xe phía trước chiếu đèn sáng trưng, Nhạc Dao vô thức giơ tay lên che mắt lại.
Chiếc xe không biết tên đang rọi đèn kia mất tự chủ lao vào lề đường, trong lúc cấp thiết, Đàm Tu nhanh tay lẹ mắt kéo Nhạc Dao chạy né qua và rẽ vào thềm đá phía trước cách không xa.
Két… Tiếng phanh gấp vang lên, một chiếc xe con màu đỏ dừng ở ven đường, đầu xe cách vỉa hè đường chỉ chừng vài cen
-ti
-mét.
"Thình thịch, thình thịch---"
Là tiếng tim đập chưa tỉnh hồn.
Nghĩ lại mà phát sợ, Nhạc Dao ngơ ngác khẽ chớp mắt, phải một lúc lâu sau cô mới phản ứng lại được. Tầm nhìn của cô rốt cuộc cũng tụ lại, chợt phát hiện lúc này hai tay Đàm Tu đang nắm cánh tay cô, cơ thể ngăn trước mặt cô trong tư thế bảo hộ.
"Thình thịch thình thịch…"
Khung cảnh này gợi lên ký ức khi Nhạc Dao lần đầu gặp Đàm Tu, trong mắt Nhạc Dao hiện vẻ hốt hoảng, trái tim cũng loạn nhịp theo.
Bề ngoài trông anh có vẻ lạnh lùng, nhưng trong lúc nguy cấp, anh sẽ luôn theo tiềm thức bảo vệ những người xung quanh, đó là nguyên do khiến trái Nhạc Dao rung động.
Cô ngẩng đầu nhìn Đàm Tu, ánh đèn soi rõ khuôn hàm tuấn tú và trơn nhẵn của anh trông thật cương nghị và quả cảm như hành động cứu người của anh.
Họ đứng rất gần nhau.
Nhạc Dao nghe thấy tiếng hít thở khác không thuộc về mình, hơi dày và nặng, làn hơi ấm áp như phả trước mặt cô.
Em ổn không?
Đàm Tu nhìn cô, lúc hỏi thì anh khẽ cúi đầu.
Hành động chớp mắt tự nhiên của anh khiến nốt ruồi màu nâu ở đuôi mắt trở nên sống động, hàng mi vừa dày vừa dài, đẹp đến nỗi một cô gái như Nhạc Dao cũng cực kì hâm mộ.
Nhạc Dao cảm thấy hô hấp của mình sắp ngừng lại.
Nhạc Dao? Cũng trong tối nay, Đàm Tu lại gọi tên cô.
Nhạc Dao nuốt nước bọt, dứt mình ra khỏi những suy nghĩ kỳ lạ trong đầu rồi lắp bắp nói:
"Vẫn, vẫn ổn, anh có thể buông em ra rồi ạ."
Buông em ra?
Đàm Tu nhìn cô bằng đôi mắt khó thể diễn tả thành lời.
Nhạc Dao cúi đầu nhìn, không biết từ lúc nào vốn là Đàm Tu đang che chở cô hiện giờ đã biến thành hai tay cô siết chặt ống tay áo Đàm Tu rồi.
... Thật là mất mặt quá.
Lúc này, một đôi tình nhân đang không ngừng cãi vã bước xuống xe, tiếng tranh luận ầm ĩ. Nhạc Dao và Đàm Tu đứng ở bậc thang chỉ cách họ chừng hai cái cây nên hầu như có thể nghe được rõ ràng cuộc đối thoại giữa hai người.
Đại khái là anh chàng uống rượu không lái xe được, nhưng ngại kỹ thuật lái xe của bạn gái không ổn, vậy nên hai người cự cãi trong xe mới dẫn đến cảnh tượng kinh hoàng vừa xảy ra ban nãy.
"Trời ơi, họ gây gổ chỉ vì loại chuyện này thôi sao, nguy hiểm thật đấy." Nhạc Dao nghe xong chuyện đã xảy ra chỉ biết lắc đầu, rồi không kìm lòng được phàn nàn với người bên cạnh:
"Sợ chết đi được, may mà chẳng có chuyện gì nghiêm trọng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!