Tin dữ truyền đến, Nhạc Dao chìm vào hối hận và đau đớn, tâm trạng vô cùng sa sút.
"Dao Dao, đây không phải là lỗi của con."
Mặc dù tất cả mọi người đều nói với cô như thế nhưng cô không tài nào thuyết phục được bản thân mình:
"Nếu không phải vì con, ba sẽ không bỏ việc, rồi ba cũng sẽ không đi giao hàng."
"Ba... thắt lưng của ba không tốt." Cơ thể không thể lao lực, nhưng nó lại cứ phải làm việc quá độ.
"Tại sao con lại bị bệnh chứ." Nhạc Dao đưa tay đập vào đôi chân vô dụng của mình, hỏi đi hỏi lại:
"Tại sao, tại sao con lại bị bệnh."
Dao Dao.
Đàm Tu giữ chặt hai tay cô:
"Ba em chỉ muốn em được sống thôi mà."
Nhạc Dao giàn giụa nước mắt, khóc mệt mỏi trong lòng anh:
"A Tu, em không còn ba nữa rồi."
Đây là nỗi đau của Nhạc Dao, đồng thời cũng là trở ngại mà Đàm Tu mãi không bao giờ có thể vượt qua.
Anh còn nhớ đêm giao thừa năm ngoái, khi Nhạc Gia Thành đưa cho anh một bao lì xì như con cháu trong nhà và khen rượu anh mang đến rất ngon.
Anh cũng rất muốn hỏi tại sao số mệnh lại bất công như thế?
Người cha lương thiện, cô con gái đáng yêu, gia đình hạnh phúc ấy đã bị phá nát thành từng mảnh chỉ trong một đêm.
Đêm giao thừa năm 2017 là mùa xuân thứ hai Đàm Tu trải qua ở nhà họ Nhạc.
Dù đang ở trong hoàn cảnh khó khăn nhưng Tiêu Tuệ Vân vẫn lì xì cho anh và Nhạc Dao mỗi người một bao tiền mừng tuổi:
"Tiền không nhiều lắm, chỉ là tấm lòng thôi."
Ngày xưa là do chồng lì xì cho con, hiện giờ chồng đã không còn ở đây nữa, vậy bà sẽ kiên trì giữ truyền thống nho nhỏ này.
Vài người bạn thân đã trở lại Vân An, vì không biết Nhạc Dao thích loại pháo hoa nào nên cậu ấm Kỷ đã vung tay mua mỗi loại một đống để ở cốp sau.
Vào thời điểm đếm ngược đến năm mới, họ chắp tay ước nguyện.
Vì hành động bất tiện, Nhạc Dao ngồi tại chỗ, vừa cầm pháo hoa tay vừa hỏi:
"A Tu, ước nguyện năm mới của anh là gì?"
Đàm Tu quay đầu, đứng trước mặt cô:
"Dao Dao, sẽ ở bên anh."
Pháo hoa cháy hết, Nhạc Dao hé môi nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
Dưới ánh nhìn của Đàm Tu, cô phải cố gắng mấy lần mới miễn cưỡng tươi cười được: Dĩ nhiên rồi.
Ít nhất khi còn sống, cô vẫn sẽ ở bên anh.
Lập xuân mấy ngày sau là sinh nhật mười chín tuổi của Nhạc Dao, bạn bè cô cùng nhau trang hoàng nhà họ Nhạc để sinh nhật nhỏ của cô sẽ thật náo nhiệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!