Hôn lễ của Ân Viêm và Sở Nghinh được tổ chức ba ngày sau đó, vừa mới thông báo đã cử hành hôn lễ.
Chắc chắn với thế lực của hắn thì hoàn toàn có thể chuẩn bị kịp mọi thứ cần thiết.
Thế nhưng Sở Nghinh cũng không hiểu được tại sao Ân Viêm lại phải vội vàng như vậy.
Tin tức này có lẽ chính là tin tức động trời duy nhất trong năm nay, thu hút được sự chú ý của rất nhiều người trong giới tài chính và tốn rất nhiều giấy mực của giới truyền thông để thêu dệt thêm về mối quan hệ giữa Ân Viêm và Sở Nghinh.
- Tiểu Nghinh, cậu có thể nói cho tớ biết tớ không phải đang nằm mơ đi.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào vậy?
Người sốc nhất khi nhận được tin Sở Nghinh kết hôn với Ân Viêm chắc chắn không ai hơn Mục Nhiễm rồi.
Hai người đang ở độ tuổi vui vẻ tung hoành khắp nơi phiêu lưu mà đùng một cái bạn thân lai lấy chồng, lại còn gả cho một nhân vật lớn là Ân Viêm, vốn dĩ chưa từng có bất kỳ mối liên hệ nào trước đây mà bây giờ đã thành vợ chồng rồi.
Mục Nhiễm đã sốc liên tục ba ngày liền mà vẫn chưa thể nào chấp nhận nổi sự thật này.
- Tiểu Nghinh, hay là trước giờ cậu vẫn luôn giấu tớ bí mật qua lại với Ân tiên sinh? Bây giờ cậu công khai một lần cho tớ bất ngờ?
Ngồi trước gương trang điểm, mặc dù Sở Nghinh đang diện một bộ váy cưới lộng lẫy nhất, trang điểm vô cùng xinh đẹp nhưng cô trên mặt cô lại không có một chút màu sắc của sự hạnh phúc khi làm cô dâu.
Hoàn toàn như một cái xác không hồn ngồi bất động cả buổi.
Sau khi tự mình đưa ra suy luận trên thì Mục Nhiễm lại tự mình phản bác lại ngay.
- Không đúng, cậu đột nhiên biến mất, sau đó là Thương Sở xảy ra chuyện.
Chưa bao lâu thì mọi chuyện đều đã lắng xuống như chưa từng xảy ra, còn cậu thì gả cho Ân tiên sinh.
Dùng đầu gối để nghĩ cũng biết là trong chuyện này nhất định là có vấn đề rồi.
Lại nhìn qua chiếc váy cưới còn ở yên trên mắc gần cửa sổ, cô nàng không tránh khỏi được tò mò mà hỏi.
- Nhưng mà tiểu Nghinh này, chiếc váy đó không phải cậu đã tự mình thiết kế để mặc vào ngày kết hôn à? Sao cậu lại không mặc nó nữa?
Nghe câu hỏi này của Mục Nhiễm thì Sở Nghinh mới quay sang nhìn chiếc váy còn chưa từng được đụng đến trên mắc.
Khóe môi cô run run, sau đó bất lực thốt ra một câu.
- Cậu đốt đi hoặc vứt cũng được.
Có lẽ tớ không thể mặc nó nữa.
Đó đúng là chiếc váy cưới mà cô thiết kế từ rất lâu rồi, chính là để mặc vào ngày đại hôn của mình, gả cho một người đàn ông mình yêu.
Nhưng hôn lễ của cô cuối cùng lại không phải do cô lựa chọn, người đàn ông đó cũng không phải người cô muốn gả, vậy chiếc váy cưới đó sao có thể giữ được đúng ý nghĩa ban đầu của nó nữa chứ?
- Tiểu Nhiễm, đây là một cuộc hôn nhân thương mại.
Tớ và Ân Viêm không ai yêu ai cả, cuộc sống sau này có là đau khổ hay hạnh phúc thì tớ cũng phải bước qua, đó chính là số mệnh của tớ rồi............!
Hội trường hôn lễ có mặt của rất nhiều nhân vật có máu mặt trong thành phố Thượng Hải này, từ các chính khách đến các thương nhân hay những ông chủ của thế giới ngầm.
Ngoài mặt là đến chúc mừng việc liên hôn giữa Ân gia và Sở gia, chúc mừng sự hợp tác lâu dài của Ân Dạ và Thương Sở nhưng mục đích riêng phía sau cũng là dựa được vào cây đại cổ thụ Ân Dạ và thế lực của Ân Viêm.
Khoác tay Ân Viêm bước lên bục làm lễ, Sở Nghinh đang phải hứng chịu biết bao nhiêu ánh mắt đang dò xét xung quanh.
Có kẻ đố kỵ, cũng có người mong chờ xem kịch hay, còn người thực sự chúc phúc chắc là không có rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!