Chương 22: (Vô Đề)

Ăn cơm xong, bánh ga

-tô được mang lên, bánh này do một bạn cùng phòng khác của Triệu Hàng đặt.

Triệu Hàng cười, nhìn về phía Bác Mộ Trì:

"Hay là anh nhường điều ước sinh nhật năm nay cho em Mộ Trì nhé."

"Không cần, không cần ạ."

Bác Mộ Trì vội vàng từ chối, cô cười nói:

"Có điều em vẫn cảm ơn anh."

Triệu Hàng cười tươi rói, cảm khái nói:

"Thú thực thì sinh thời được nhìn thấy em ngoài đời thật còn được cùng ăn cơm với em thì ước nguyện lớn nhất của anh đã thành hiện thực rồi."

Anh ấy thực sự yêu thích bộ môn trượt tuyết, cũng thật lòng yêu thích, tán thưởng Bác Mộ Trì.

Bác Mộ Trì cong khóe môi: Cám ơn.

Cô cũng nghiêm túc bày tỏ lòng cảm ơn.

Nghe hai người cảm ơn qua cảm ơn lại, Phó Vân Hành đau đầu.

Anh đề nghị: Chụp ảnh chung đi.

Ý anh là Bác Mộ Trì và Triệu Hàng chụp ảnh chung. Trước đây, Triệu Hàng thường hay nói nếu được gặp Bác Mộ Trì, anh ấy không chỉ muốn xin ảnh có chữ ký của cô mà còn muốn chụp ảnh chung với cô.

Đương nhiên, nếu như Bác Mộ Trì không muốn thì anh ấy cũng sẽ không giận.

Nghe vậy, mắt Triệu Hàng sáng lên. Anh ấy nhìn Bác Mộ Trì bằng ánh mắt đầy trông mong, cô đáp: Được ạ.

"Bọn anh cũng muốn chụp ảnh chung với em Mộ Trì."

Hai người bạn cùng phòng còn lại cũng lên tiếng.

Bác Mộ Trì: Được ạ.

Đây là vinh hạnh của cô.

Ngoài chụp ảnh chung từng người một với ba người bạn cùng phòng của Phó Vân Hành, Bác Mộ Trì còn chụp chung một tấm ảnh tiệc sinh nhật với cả bốn người.

Ảnh được nhân viên phục vụ chụp rất đẹp.

"Lát nữa anh gửi cho em một bản nhé." Cô nói với Phó Vân Hành.

Phó Vân Hành ừ một tiếng, anh thoáng dừng lời rồi hỏi: Chúng ta có…

Anh còn chưa kịp nói thì Triệu Hàng đột nhiên hô:

"Em Mộ Trì, nhìn bên này."

Bác Mộ Trì và Phó Vân Hành đồng loạt quay đầu, tách một tiếng, Triệu Hàng chụp được vẻ mặt ngơ ngác của hai người.

Triệu Hàng xem ảnh, cười vang, nói:

"Nói thật, đây là tấm hình sinh động nhất tối nay đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!