Chương 4: (Vô Đề)

Trần Tinh Lạc đã thuận lợi đón được Bác Mộ Trì ở cổng tiểu khu nơi Phó Vân Hành sống.

Có lẽ vì hai người đã lâu không gặp nhau, vừa lên xe, Trần Tĩnh Lạc đã nhìn Bác Mộ Trì một lượt, đầy quan tâm sờ đầu cô:

"Sao Đâu Đâu của chúng ta lại gầy đi thế này?"

Đâu có. Bác Mộ Trì ôm lấy cánh tay cô ấy làm nũng

"Cân nặng của em vẫn như lúc trước mà."

Chỉ là bởi vì cô tập thể thao thường xuyên nên tỷ lệ mỡ trong cơ thể cô tương đối thấp, ngoại hình của cô trông có vẻ rất gầy mà thôi.

Trần Tinh Lạc lớn hơn Bác Mộ Trì năm tuổi, là chị cả trong nhóm bạn của bọn họ, dưới cô ấy là Phó Vân Hành.

Chính vì lý do này mà cả hai người họ đều khá trưởng thành hơn những thành viên còn lại.

Cô ấy nhướng mày cười cười, ngang ngược nói:

"Chị mặc kệ, chị nói em gầy đi thì chính là em gầy đi rồi. Tối nay chị Tinh Tinh sẽ đãi, em ăn nhiều chút nhé."

Bác Mộ Trì không biết nên khóc hay cười, nhẹ giọng đáp:

"Được, chị Tinh Tinh muốn em ăn gì thì em ăn nấy, chị Tinh Tinh bảo em ăn bao nhiêu thì em sẽ ăn bấy nhiêu luôn."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trần Tinh Lạc:……

Thực ra, cô ấy nghĩ là cô không cần phải ngoan ngoãn như vậy.

Trần Tĩnh Lạc không để tài xế công ty qua đón Bác Mộ Trì.

Cả hai đến thẳng nhà hàng tư nhân mà trước đây họ thường đến.

Nhà hàng tư nhân này nằm trong một con ngõ nhỏ.

Tuy vị trí thuộc khu vực trung tâm thành phố nhưng vì trong ngõ vắng vẻ nên khách qua lại luôn phải mất chút thời gian tìm kiếm.

Nhưng trước đây Bác Mộ Trì và Trần Tĩnh Lạc là khách quen, rất nhanh họ đã đến bãi đậu xe gần nhà hàng.

Sau khi xuống xe đi vào, từ xa Bác Mộ Trì đã ngửi thấy mùi thơm đang phảng phất từ sâu trong ngõ.

Cô nắm lấy cánh tay Trần Tinh Lạc, cảm thán:

"Quả nhiên là rượu thơm không sợ ngõ sâu, em còn chưa đến nơi mà đã đói rồi."

Trần Tinh Lạc bị cô chọc cười, cong môi nói:

"Chị cũng vậy, chúng ta rất ít khi đến đây khi em không có nhà."

Khi tụ họp ăn uống người bạn khác, Trần Tinh Lạc là kiểu người chỉ chọn quán gần.

Sở dĩ cô ấy đến đây cùng với Bác Mộ Trì là vì bà chủ của nhà hàng này quen biết với ba mẹ của Bác Mộ Trì, và biết cô là một vận động viên. Bà ấy rất cẩn thận trong việc nấu nướng, không cần họ nói với bà ấy không thể cho vào những gia vị gì và những món ăn nào cô không thể ăn.

Bà chủ đều tự ghi nhớ và dặn đầu bếp.

Biết được thói quen này của bọn họ, Bác Mộ Trì cười vui vẻ nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!