Chương 12: (Vô Đề)

Thế nhưng suy nghĩ lại, cô lại cảm thấy không cần thiết.

Không việc gì mà cô phải chột dạ, cô cũng chẳng thích Phó Vân Hành.

Nghĩ đến đây, cô cầm di động, vẻ mặt nghiêm túc trả lời cô ấy:

"Đúng vậy, chính là anh ấy, buổi tối hôm đó chúng tớ tới vùng ngoại thành chơi, đúng lúc đi cùng nhau, sau đó tớ phát hiện khoảng cách chiều cao của hai bọn tớ cũng thích hợp, cho nên muốn tìm một người bạn trai có chiều cao giống anh ấy."

Cô thẳng thắn thành khẩn như thế, ngược lại khiến Đàm Thư không thể tiếp tục trêu chọc nữa.

Sau đó đoạn chat giữa hai người yên lặng một lúc lâu.

Đàm Thư:

"Vậy nếu như nói cậu muốn, cũng không phải không được. Tớ sẽ khảo sát tìm kiếm cho cậu."

Bác Mộ Trì: Ok!

Có hơi không thực tế, Bác Mộ Trì lại cảm thấy ủ rũ lần nữa.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô cầm di động, chưa kịp nói ngủ ngon với Đàm Thư đã ngủ say.Tới lúc tỉnh dậy, Bác Mộ Trì bị tiếng pháo truyền đến từ bên ngoài cửa sổ đánh thức.

Phần lớn mấy chỗ trong thành phố đều không cho nổ pháo, cô không biết đây là nhà nào

"biết luật còn phạm luật".

Bác Mộ Trì xoa xoa mắt, thật sự bị tiếng pháo nổ ồn ào làm cho hơi bực bội.

Cô lật chăn lên rồi trốn vào bên trong, muốn đuổi hết âm thanh ra khỏi lỗ tai. Thử rất nhiều lần nhưng vẫn phải từ bỏ.

Giãy giụa trong giây lát, Bác Mộ Trì đành phải thức dậy.

Sắc trời sáng ngời, cô nhìn thời gian, vừa hay đã hơn 6 giờ.

Bác Mộ Trì nhìn cửa sổ ngơ ngẩn một hồi, cô đang tự hỏi ngày đầu tiên của năm mới có nên thức dậy chạy vài vòng không.

Nếu như cô ngủ sớm, tất nhiên sẽ không do dự chuyện này. Nhưng tối hôm qua gần hai giờ cô mới ngủ, đến bây giờ mới ngủ được bốn tiếng, thật sự không có tinh thần lắm.

Bỗng chốc, âm thanh bên tai biến mất.

Bác Mộ Trì nhìn thấy hy vọng, quay về trùm chăn thêm lần nữa, nửa phút sau cô lại ngồi dậy.

Pháo đã dừng, nhưng người

"biết luật còn phạm luật" kia bắt đầu đốt pháo hoa.

Bác Mộ Trì không thể nhịn được nữa, híp mắt chui vào phòng tắm đánh răng rửa mặt bằng nước lạnh, tùy tiện bôi một ít kem dưỡng ẩm lên mặt, cô nhắm hai mắt đi đến phòng để quần áo, thay đồ thể dục rồi bước ra cửa.

Trong phòng im ắng, Trì Lục và mọi người vẫn chưa thức dậy.

Cũng may Bác Mộ Trì đã thấy tình huống này nhiều nên không trách, tay chân nhẹ nhàng xuống lầu, cô thay giày rồi đi ra ngoài.

Sáng sớm gió mát thổi hiu hiu, gió lướt qua mặt khiến người ta thoải mái ngoài ý muốn.

Không biết là vì đầu xuân năm mới hay là vì duyên cớ gì khác, Bác Mộ Trì cảm thấy giờ phút này đến cả không khí cũng trở nên mới mẻ.

Cô dãn gân cốt đi ra sân, lúc đi ngang qua nhà của Phó Vân Hành, bất ngờ gặp được anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!