Chương 8: Death Theater

Tác giả: Thân Sĩ Giả

Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)

"Sau bữa trưa tôi vẫn ngồi ở đại sảnh." Kết thúc tại Ngụy Tử Hư, tất cả mọi người lần lượt thông báo hành tung của mình trước bữa tối. Chuyện này kỳ thực rất dễ kiểm chứng, bởi vì hoàn cảnh xa lạ, mọi người đều có xu hướng tụ về chỗ đông người.

Những người ngồi không tại đại sảnh có thể làm chứng lẫn nhau. Lục Dư và Tiêu Hàn Khinh cũng được Lâm Sơn Chi xác nhận là ở lại nhà bếp hỗ trợ.

"Cơm tối thì sao? Có gì khác thường không?" Thân thể Lạc Hợp hơi nghiêng về phía trước, nếu không phải tay chân bị trói y rất muốn kê tay dưới mũi như những cuộc họp trước đây, tư thế đó giúp y tạo khoảng cách, dễ dàng phòng ngự, mang lại càng nhiều cảm giác an toàn, còn có thể che khuất hơn nửa khuôn mặt.

Lâm Sơn Chi lắc đầu:

"Bữa tối đều nấu chung một nồi, cũng là tôi bưng trực tiếp đến chỗ từng người, nếu giở trò nhất định sẽ bị phát hiện."

Lục Dư cũng mở miệng:

"Bát đũa và đồ làm bếp đều mới lấy từ máy khử trùng, cốc chén nước sôi các thứ tất cả mọi người dùng đều giống nhau."

"Hơn nữa, Chu Du không ăn tối."

Lâm Sơn Chi nói,

"Cô ta muốn ăn cháo khoai tím đường phèn. Tôi biết tính cô ta, nếu tôi không làm cô ta nhất định sẽ bỏ bữa."

Ừm... Triệu Luân nỗ lực suy tư trong chốc lát.

"Như vậy chẳng phải vừa khớp sao, trong cháo có độc, ai chạm qua cháo chính là thủ phạm."

Chỉ có một mình Lâm Sơn Chi vào bếp nấu cháo, bưng lên lầu, sau đó lại bưng xuống lầu gọi người tới. Theo lý cô chính là kẻ tình nghi lớn nhất.

Nhắc tới cháo, Lâm Sơn Chi lại không vội biện giải.

"Phải, cô ta nói muốn ăn..." Vẻ mặt cô hiện lên sự ân hận tột cùng,

"Nhưng cũng chưa kịp ăn miếng nào... Nếu tôi nấu sớm hơn một chút, không, nếu ngay từ đầu tôi không đi nấu cháo mà ở lại bên cạnh cô ta..." Chi tiết này kỳ thực hết sức rõ ràng, nếu Lâm Sơn Chi vào phòng lúc Chu Du còn sống, cháo đặt trên tủ đầu giường, ăn cháo, có chuyện, vậy Lâm Sơn Chi sẽ không cố ý bưng bát ra ngoài.

Lúc đó cô bị dọa đến run rẩy không nhúc nhích nổi, nhưng hai tay vẫn kiên trì ủ chặt bát cháo, chính là vì tin rằng Chu Du vẫn còn sống, hy vọng lúc người đó tỉnh lại vẫn có cháo nóng để ăn.

Phương hướng đồ ăn tạm thời không có tiến triển.

Lạc Hợp cho rằng trong khoảng thời gian Lâm Sơn Chi rời đi, có thứ gì đó trong phòng Chu Du đã đẩy cô vào chỗ chết. Y và Tiêu Hàn Khinh đã tỉ mỉ kiểm tra căn phòng, đáng tiếc, ngoại trừ buồng tắm rực rỡ các loại mỹ phẩm, những thứ khác đều bố trí không khác gì phòng y.

Dưới giường có xếp sẵn cáng di chuyển, còn đánh dấu cả vị trí nghĩa trang, khiến Lạc Hợp càng thêm không ngừng thân thiết hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Director.

Lúc bọn họ đi ra, Ngụy Tử Hư rụt rè đứng ngoài hành lang hỏi họ có cần giúp đỡ không. Ba người cùng mang Chu Du đi chôn cất.

Ngụy Tử Hư đứng trước bia mộ nhắm mắt lại, im lặng một lúc lâu đến tận khi Lạc Hợp rời đi.

"Tạm hỏi một chút, sau khi rời khỏi phòng Chu Du mọi người đã đi đâu?" Lạc Hợp hỏi.

Câu trả lời cơ bản đều là Về phòng. Ngụy Tử Hư ngồi cạnh Lạc Hợp, nhẹ nhàng nói:

"Đúng, tôi vẫn luôn đứng chờ ngoài cửa, nhìn tất cả mọi người về phòng riêng của mình."

"Nếu không phải đồ ăn, mà là thuốc, tiêm vào, bôi lên, hút vào cũng có thể phát huy tác dụng, tình huống như thế có thể kéo dài thời điểm phát tác."

Tiêu Hàn Khinh đưa ra một giả thiết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!