Chương 50: Căn nguyên sợ hãi

Tác giả: Thân Sĩ Giả

Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)

"Sao cứ lo lắng đâu đâu vậy chứ?" Bành Dân Tắc đáp.

"Tôi đã nói tin tưởng cậu thì sẽ không thay đổi, chẳng lẽ tôi còn phải giả bộ tin tưởng cậu sao?"

Ngụy Tử Hư mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt anh. Cảm ơn anh.

Đĩa trái cây đặt giữa hai người. Bành Dân Tắc lột sạch vỏ cam, cẩn thận bỏ xơ, hỏi Ngụy Tử Hư: Muốn ăn không?

Muốn.

Bành Dân Tắc giơ tay lên, vừa muốn đưa cho Ngụy Tử Hư, Ngụy Tử Hư đã tự nhiên cúi đầu gặm mất múi cam trên tay anh. Đầu ngón tay còn lưu lại cảm giác khi hắn cắn lấy kéo nhẹ, Bành Dân Tắc sững sờ trong giây lát.

Miếng cam tươi ngon mọng nước lọt qua môi Ngụy Tử Hư, ngón tay trắng nõn sạch sẽ khẽ đẩy nhẹ, phối màu tạo cảm giác như đang quay quảng cáo.

Hắn nuốt xuống, híp mắt nói: Ngọt.

Những nét ngũ quan đặc trưng thực ra đều có thể định lượng được, một khuôn mặt đẹp thực chất cũng chỉ là tổng hợp lại từ những dữ liệu đó thôi.

Nhưng Ngụy Tử Hư lại như một diễn viên lành nghề đầy kinh nghiệm, từ động tác, giọng nói đến quần áo, hết thảy đều như được chưng dụng để phục vụ riêng cho hắn, tản mác một loại khí chất xuất chúng tách biệt với ngoại cảnh. Bành Dân Tắc chưa từng gặp qua ai như vậy, khó có thể chống đỡ.

Để che giấu ý đồ muốn nhìn Ngụy Tử Hư nhiều thêm chút, anh đành hỏi:

"Lúc cậu đi học có phải rất được săn đón không?"

Hả? Ngụy Tử Hư nhìn anh, qua loa nhớ lại.

"Cũng bình thường, tôi nói là nhà tôi quản giáo rất nghiêm rồi nhỉ? Từ hồi tiểu học ngoại trừ giờ lên lớp, nghỉ trưa cũng sẽ bị đón đi. Lên sơ trung rồi thì chẳng còn thời gian nữa, đầu vào trường học ở chỗ tôi cạnh tranh rất khốc liệt."

Đây là lần đầu tiên Bành Dân Tắc nghe hắn kể về chuyện thời đi học (đâu ra, ổng chả kể hồi đại học hay cho chim ăn rồi còn gì).

Cẩn thận nhớ lại, chuyện duy nhất anh biết về Ngụy Tử Hư là hắn có một người bạn thanh mai, gọi là 'Ớt Chuông Nhỏ', mà còn là do Ngụy Tử Hư muốn chứng minh với Lạc Hợp chuyện 'Thần tích' nên mới kể ra.

Ngụy Tử Hư là người ở đâu?

Ba mẹ hắn làm công việc gì? Hắn có anh chị em gì không? Hắn phạm phải tội lỗi gì mới bị đẩy vào Death Show?

Những chuyện đó Ngụy Tử Hư chưa bao giờ đề cập tới.

"Ơ, sao vậy, nghe nhàm chán quá hả?" Ngụy Tử Hư nghiêng đầu nhìn anh.

"Nhưng thực tế chính là như vậy đó, thành tựu trước mắt thì phải tạm gác lại chuyện tình cảm thôi."

"Không... Chỉ là đây là lần đầu tiên tôi được nghe chuyện của cậu." Bành Dân Tắc ảo não nói.

"Rõ ràng tôi nói với cậu về bản thân nhiều như vậy, cảm giác thật không công bằng."

Vậy hả? Ngụy Tử Hư bỗng nhiên tỉnh ngộ.

"Cuộc đời của tôi bình thường lắm, không thể so sánh với Dân Tắc được, nếu anh muốn biết chuyện gì thì cứ hỏi tôi nè."

Bành Dân Tắc bất đắc dĩ nói:

"Chúng ta tự giới thiệu rồi mà vẫn chẳng rõ ràng được gì cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!