Tác giả: Thân Sĩ Giả
Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)
–
Mộ của Lạc Hợp nằm sát bên cạnh Tiêu Hàn Khinh, phía sau là đất còn tơi xốp.
Lạc Hợp trong hình nhìn trẻ hơn hiện tại. Y nâng giấy chứng nhận, đứng trước bàn làm việc, âu phục thẳng thớm, áo sơmi chỉnh tề không một nếp nhăn. Nét mặt y nghiêm túc, bên môi lại khẽ mỉm cười, kén tằm nổi lên, đuôi mắt cong cong như đuôi cá vẩy nước.
Trên bệ cửa sổ, có vài chậu lan quân tử nở rộ, nghiêng mình tắm nắng.
Ngụy Tử Hư ngồi trước mộ.
"Xin Thiên Chúa toàn năng ban phước lành cho anh, xin Người che chở anh ta khỏi sự dữ và dẫn đưa tới miền đất vĩnh hằng."
"Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ. Amen."
Cầu nguyện xong, hắn nghiêng chai rượu trong tay, chất lỏng trong suốt rót xuống trước mộ. Whiskey Jack Daniel's, không phải dòng rượu cao cấp gì, nằm ngay trang đầu tiên trong danh mục đồ uống hắn tìm thấy trong pad, Ngụy Tử Hư tiện tay mang tới.
Nếu quen nhau ở ngoài, liệu kết quả có khác không?
Rót rượu xong, hắn cũng tự có được đáp án. Nếu ở bên ngoài, hắn và Lạc Hợp căn bản không có khả năng quen biết.
Có tiếng bước chân vang lên phía sau lưng.
Nhẹ nhàng mà chậm rãi, gót giầy nhấc lên cách mặt đất vài centimet, giống hệt tính cách tản mạn tùy tiện của người đó.
"Hây da, tiểu vương tử người người mến mộ của chúng ta sao lại ngồi ở đây một mình vậy?" Lưu Tỉnh dừng lại bên cạnh hắn, cười hỏi.
Ngụy Tử Hư không nhìn gã, tầm mắt vẫn hướng về phía mộ Lạc Hợp.
"Cầu nguyện. Tôi muốn nói chuyện một mình với Giáo sư, nên bảo Dân Tắc về trước."
Bận bịu như vậy?
Lưu Tỉnh cười đê tiện, cúi người đến ngang tầm mắt Ngụy Tử Hư.
"Trước nay tôi vẫn luôn thấy mấy người các cậu thật thần kỳ."
Gã nhướn mày, chóp mũi chỉ cách Ngụy Tử Hư có một centimet, dùng thanh âm như thì thầm hỏi:
"Ngụy Tử Hư, dương vật đàn ông ngon không?"
Ngụy Tử Hư lộ vẻ chán ghét, nghiêng người tránh đi.
"Xin đừng sỉ nhục người chết."
"Chẳng lẽ tôi nói không đúng à." Lưu Tỉnh đánh giá hắn vài lần.
"Cậu hiển nhiên là nằm dưới rồi. Bành Dân Tắc với Lạc Hợp, ai mạnh hơn vậy?"
"Anh có thể đi chỗ khác không?"
Ngụy Tử Hư tức giận.
"Ây, không phải thì thôi. Tôi là người hiểu chuyện mà, cáu gắt cái gì?" Lưu Tỉnh đứng thẳng người, liếc nhìn chai rượu trong tay hắn.
"Whisky? Cho Lạc Hợp uống có phải hơi nặng không, còn chẳng bằng cho tôi đây này. Nắp chai đâu rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!