Chương 36: Không phải bạn bè

Tác giả: Thân Sĩ Giả

Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)

Từ nhỏ Ngụy Tử Hư đã được động vật yêu thích.

Không biết là do hắn bẩm sinh mang một khuôn mặt ôn hòa vô hại, hay do trên người hắn lúc nào cũng thoang thoảng mùi thơm thức ăn chó mèo, thường thường sẽ có động vật nhỏ bị hắn hấp dẫn. Có lúc là mấy con mèo mướp lười nhác trong tiểu khu, có lúc là mấy chú chim bồ câu mắt đỏ bướng bỉnh.

Ngụy Tử Hư phát hiện mình bị những vật nhỏ này theo đuôi, sẽ dừng lại, nửa quỳ nửa ngồi móc ra mấy cái túi zip trong túi quần, rải đồ ăn bằng hạt trước mặt chúng nó. Động vật chịu cúi đầu trước mặt con người ăn uống, chính là thể hiện sự tin tưởng.

Phơi bày vùng lưng và phần cổ yếu ớt, bày tỏ sự yêu quý của mình đối với nhân loại.

Ngụy Tử Hư cười, vuốt lông chúng nó, lại nắn nắn hai tai.

Một buổi chiều nơi công viên, bên cạnh chiếc cầu trượt, bé trai xinh xắn xoa đầu động vật nhỏ, quả thực là một bức tranh tươi đẹp.

Ngụy Tử Hư cảm thấy hắn cũng rất yêu thích động vật.

Thích bộ lông mềm mại của chúng, thích tính tình đáng yêu, đôi mắt tròn vo lúc nào cũng nhìn mình chăm chú.

Chỉ là thích thôi, cũng không quá quan tâm.

Đến lúc cần thiết, hắn sẵn sàng siết chặt tay, cố định chim tước nhỏ và ếch con trên phiến xốp, cầm dao thành thạo cắt mở khoang bụng chúng, tìm kiếm nội tạng. Sau mấy lần bị máu đen làm bẩn bàn học, hắn cũng nhanh chóng học được kinh nghiệm xử lý hiện trường nhanh gọn.

Đám động vật nhỏ thì vẫn cứ đứa trước ngã xuống đứa sau tiến lên mà yêu thích hắn, tìm đến hắn nũng nịu đòi vuốt ve. Mỗi lần bị những cặp mặt ngây thơ trong trẻo của chúng nhìn chằm chằm, Ngụy Tử Hư lại có xúc động muốn ghim chúng lên mặt bàn. Ý nghĩ này có lúc có thể nhịn được, có lúc thì không.

Đồ dùng trong nhà hắn đều rất đắt tiền, lại bị quản lý nghiêm ngặt, không được nuôi động vật. Có lần ba được tặng một con nhện nhỏ, thấy con trai có vẻ hứng thú, lén đưa cho hắn nuôi.

"Không thích thì giết đi, không sao cả, nhưng xong xuôi nhớ phải ném xuống cống, dọn dẹp sạch sẽ."

Con nhện không giống những động vật nhỏ thích theo đuôi Ngụy Tử Hư. Nó rất yên tĩnh, rất độc lập, lại không thích ánh sáng.

Ngụy Tử Hư cho nó ăn sâu, nó ăn với dáng vẻ vô cùng uể oải. Giống như ăn uống chỉ thuần túy là để tồn tại, không có ý nghĩa gì. Có lẽ nó căn bản không nhận ra Ngụy Tử Hư, không biết đây là chủ của nó, phải dựa vào hắn mới có thể sống sót.

Bể thủy sinh được đặt trên đầu giường Ngụy Tử Hư, ngoài việc mỗi tuần cho ăn một lần, Ngụy Tử Hư cũng không nhớ phải đến thăm nó, nó cũng không nhớ phải chiếm lấy tình cảm, không nhớ bản thân sẽ cảm thấy đói bụng.

Cả tám con mắt của nó dường như đều vô cùng mờ mịt, thế giới bên ngoài muôn hình vạn trạng ra sao, dưới cái nhìn của nó cũng chỉ là một màu xám đen u tối. Vậy nên nó chẳng có gì yêu thích, cũng chẳng có gì quan tâm.

Mãi đến lần lột da thứ mười hai, nó phát triển đến lứa tuổi thành niên, chủng loại là Haitian Brown, quý hiếm, kịch độc.

Bụng nó có hình giọt nước, chân màu tím lam, đến lồng ngực thì nhạt dần, lóe lên ánh xanh kim loại.

Quả thực là một thứ độc vật xinh đẹp. Ngụy Tử Hư thầm nghĩ.

Haitian Brown là nhện đất, hiển nhiên sẽ giăng lưới trên đất bằng. Đôi lúc Ngụy Tử Hư sẽ bắt gặp núm tuyến tơ dưới bụng nó co rút không ngừng, nó thì không nhanh không chậm dừng ở góc đông bắc một chút, lại qua góc tây nam vài lần, tựa như hoàn toàn không có mục đích.

Vài ngày sau, nó khôi phục lại dáng vẻ chán đời, nằm nhoài trước ổ, bốn phía xung quanh là một tầng mạng nhện trong suốt dày đặc.

Mạng nhện bao trùm khắp nơi trên mặt đất, những hành động tưởng chừng như vô nghĩa, lại chậm rãi vây lấy con mồi không một kẽ hở.

Ngụy Tử Hư thích nhìn nó giăng tơ.

Nó sẽ không vì cái trước mắt, không vì một chút lợi ích nhỏ nhoi mà phá hỏng kế hoạch, mục tiêu của nó là một con mồi càng to lớn hơn, càng chất lượng hơn nhiều.

Con mồi đó khiến nó lao lực khổ sở bao nhiêu ngày, nhưng đến khi chiếm được, nó cũng chỉ tùy tiện bó lại ăn một lần, thậm chí còn tỏ vẻ chẳng quá yêu thích, cũng không quá quan tâm. Đặc tính đó, khiến Ngụy Tử Hư nảy sinh một chút sùng bái bé nhỏ.

Sùng bái nó vừa kiên nhẫn vừa tỉ mỉ, sùng bái nó vừa lãnh khốc vừa vô tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!