Chương 12: Ngày xửa ngày xưa

Tác giả: Thân Sĩ Giả

Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)

"Tử Hư giỏi quá, năm nay cũng đứng thứ nhất."

"Nghe thầy giáo nói Tử Hư chỉ nhìn qua một lần đã nhớ!"

"Haha, những bạn học khác trong lớp trọng điểm trường tiểu học hoàn toàn không thể đuổi kịp Tử Hư."

Ngụy Tử Hư nhón chân đóng cửa phòng, bưng một con nhím nhỏ từ trong hộp giấy ra, cẩn thận từng li từng tí đặt lên tấm mút xốp trên bàn máy tính.

"Sườn Xào Chua Ngọt, hôm nay chúng ta sẽ cùng làm một thử nghiệm rất đỉnh nha."

Đứa bé bị gọi là Sườn xào chua ngọt khẽ kêu 'Chi' một tiếng, thân mật cọ lên mu bàn tay hắn, chọc đến mức hắn cười rộ lên:

"Haha nhột quá, ừ, tao cũng yêu mày."

Mấy thứ trong sách giáo khoa quá đơn giản, chỉ học có nhiêu đó rất khó được khen. Hắn nhân lúc ba không ở nhà lục tủ sách của ông, tìm thấy một cuốn chuyên ngành nặng trịch, các thuật ngữ và đồ án giải phẫu bên trong làm người ta hoa cả mắt.

Hắn tin chắc nếu có thể học xong quyển sách này, mẹ sẽ càng thêm kiêu ngạo mà khích lệ hắn.

Gây mê xong xuôi, dùng đinh mũ cố định tứ chi nhím nhỏ trên miếng xốp, để đề phòng gây mê quá sớm đến nửa chừng mất tác dụng, hắn còn cẩn thận dùng băng dính dán kín một cục bông nhỏ vào miệng Sườn Xào Chua Ngọt.

Dao giải phẫu nghiêng một góc 45 độ, lúc cắt xuống vùng da bụng có chút khó khăn, quả nhiên bụng của động vật có vú không giống như ếch hay chim sẻ. Máu tươi tràn xuống tấm xốp, rất bẩn, cũng may hắn đã dọn sạch bàn máy tính.

Dùng kéo cắt đứt xương sườn, gạt phổi ra, nhìn trái tim đỏ chót thình thịch nảy lên. Hắn chuẩn xác cắm đầu kim tiêm vào tâm thất trái, bơm nước vào.

Đám động vật nhỏ đều rất thích hắn, muốn tìm nguyên liệu để giải phẫu cũng không khó. Sườn Xào Chua Ngọt là vật nuôi Ớt Chuông Nhỏ giao cho hắn, hắn rất quý trọng, mãi đến khi tay nghề thành thạo mới mang ra thực hành.

Tim là bộ phận đẹp nhất, nhưng máu phun ra quá nhiều sẽ làm bẩn thảm trải sàn đắt đỏ nhà hắn, mẹ sẽ không vui. Hắn ngoan ngoãn giải quyết sạch sẽ chỗ máu trước, quan trọng là phải bơm nước vào lúc tim còn đập, khi nó vẫn sống thì pha loãng máu.

Hắn vui vẻ móc trái tim nhỏ bé kia ra, tứ chi Sườn Xào Chua Ngọt vẫn đang không ngừng co giật.

"Tử Hư? Đây là cái gì!? Tử Hư con đừng dọa mẹ!" Trái tim nhỏ bị ném xuống bàn trà, rơi xuống thảm trải sàn hoa văn trắng muốt, cùng váy của mẹ trắng đến chói mắt. Chất lỏng màu đỏ nhạt từ ống dẫn chảy ra, làm bẩn mặt thảm. Hắn đối chiếu sách thí nghiệm lâu như vậy, đây là lần đạt kết quả tốt nhất.

Hắn cố gắng như vậy, hiểu chuyện như vậy, tại sao mẹ không để ý?

Mẹ...

Tại sao mẹ không khen con?

"Cô xem, có phải rất giống không?"

Tối ngày đầu tiên, Chu Du đã nói với cô như vậy.

Lâm Sơn Chi ngẩng đầu nhìn hắn. Ngụy Tử Hư ngồi xếp bằng trên giường, nở nụ cười hiền lành, ôn nhuận như đậu đỏ bị đun đến mềm nhuyễn. Thật sự rất giống, lúc im lặng, lúc cười rộ, đến cả bộ dáng không chút phòng bị cũng giống vô cùng.

Chu Du xem ra còn hiểu rõ loại hình đàn ông cô yêu thích hơn cả chính bản thân cô.

"Ngoại hình cậu hơi giống bạn trai tôi, chúng tôi mới hẹn hò được hai tháng."

Ồ. Ngụy Tử Hư nâng ly tỏ vẻ hứng thú, tựa như hoàn toàn không cảm thấy ý tứ ve vãn mập mờ.

Người đàn ông đó là nhân viên của một công ti bất động sản, lần đầu tới cửa hàng là do thủ trưởng yêu cầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!