Châu Châu đồng ý cho hồn ma nam ở lại.
Có 2 nguyên nhân, một là hồn ma nam đồng ý nấu cơm và dọn dẹp nhà cửa, cái khác là… hồn ma nam không đi ra được.
Hồn ma nam canh ngoài cửa ra vào, làm cách nào cũng không ra được, mở cửa ra, anh ta vẫn cảm nhận có một bức tường tồn tại.
Anh ta tưởng rằng Thuật xuyên thấu của mình mất tác dụng, nhưng chỉ cần là những thứ trong căn nhà này, anh ta đều có thể xuyên qua.
Đương nhiên, trừ Châu Châu ra.
"Tôi bị nhốt lại rồi." Hồn ma nam tủi thân mếu máo ngồi xổm bên chân Châu Châu,
"Cô đừng đuổi tôi đi có được không?"
Ngoài mặt Châu Châu giữ bình tĩnh, thực ra trong lòng lại loạn tùng phèo.
Cô đã bị một hồn ma nam ôm.
Đây là lần đầu tiên trong 25 năm cuộc đời cô bị khác phái ôm.
Đáng tiếc là ma. Châu Châu càng nghĩ càng tức, nghiến răng nghiến lợi đá hồn ma nam một cái, động tác rất nhẹ, bởi vì hồn ma nam đẹp trai quá, cô không nỡ.
"Anh phải ngoan ngoãn phải nghe lời, nếu không tôi sẽ vứt anh ra ngoài!"
Trong mắt hồn ma nam lập tức lóe lên ánh sao lấp lánh, tủm tỉm gật đầu: Tôi sẽ nghe lời mà!
Châu Châu thấy trái tim tan chảy, anh thật sự giống pet cưng quá đi.
Thực ra cũng coi như là pet đi, có điều khá là cao cấp.
Hồn ma nam nấu thức ăn rất ngon, Châu Châu đang hăng say ăn, đột nhiên nhìn thấy dáng vẻ chảy nước miếng ròng ròng của anh ta:
"Anh có muốn ăn không?"
Anh ta lắc đầu: Tôi ăn không được.
Châu Châu cười có chút hả hê: Ầy, tiếc ghê á!
Hồn ma nam ném cho cho cô một ánh mắt tủi thân, cô thật không nhịn được đưa tay xoa đầu anh ta:
"Được rồi, lúc nào đó tôi xem xem có cách nào có thể giúp anh ăn được đồ ăn hay không, được chưa."
Được. Anh ta lại cười, đôi mắt sáng lấp lánh.
Đúng là dễ lừa.
Ăn no, Châu Châu sờ bụng nhìn hồn ma nam thu dọn bát đũa, đột nhiên sinh ra cảm giác cô là địa chủ không chút lưu tình bóc lột cái trắng nhỏ (Editor Cải trắng nhỏ: Ý chỉ mấy đứa ngây thơ ngok ngek ấy).
Lương tâm hơi bất an, Châu Châu vừa định đưa tay ra hỗ trợ, hồn ma nam lại né tránh.
Anh ta nghiêm túc nói:
"Cô đừng giành công việc của tôi có được hay không hả? Tôi thích cô, cô chỉ cần hưởng thụ là được."
Châu Châu: …
Cô sờ trái tim đập bịch bịch nhìn bóng lưng bận rộn hồn ma nam, trong lòng thầm mắng câu thô tục —
"Móa, may mà là ma, này cũng biết trêu chọc ghê á."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!