Nhưng rất nhanh, trên mạng xuất hiện một luồng ý kiến khác.
[Bảo mẫu tỉ mỉ? Không thể nào, trời lạnh thế này mà nước lau người cho người thực vật toàn là nước lạnh, nhìn xem, nếu là nước nóng thì trong chậu phải bốc hơi chứ.]
[Trên tay bảo mẫu đeo toàn là Van Cleef & Arpels phiên bản giới hạn à, bản đính kim cương, phải mấy trăm nghìn tệ đấy.]
[Bên ngoài cô ta mặc áo bông rách, nhưng áo len cashmere bên trong toàn là hàng hiệu đắt tiền, bảo mẫu mà có mức tiêu dùng này sao?]
[Nhà tôi cũng có người thực vật, cách chăm sóc của cô ta có quá nhiều vấn đề, đốt tinh dầu thơm sẽ kích thích đường hô hấp của bệnh nhân, nghiêm trọng có thể dẫn đến ngừng thở...]
[Cô ta chưa tốt nghiệp tiểu học, 0 kinh nghiệm làm việc, lại làm trưởng phòng ở công ty công nghệ, lương tháng tám vạn, thế này thì bảo dân văn phòng cày cuốc chăm chỉ học hành như chúng tôi phải làm sao?]
[Khoan đã, tại sao cô ta lại phẫu thuật thẩm mỹ giống hệt bà chủ, không ai thấy đáng sợ à?]
Tôi biết rõ, cư dân mạng thích tự mình tìm ra sự thật.
Có người biết chuyện, ví dụ như nhân viên cửa hàng đồ xa xỉ, mấy bà thím trong khu phố, nhân viên cũ liên tục tung ra bằng chứng Chu Trạch và Vương Quyên gian díu.
Dư luận như gió, không phải gió đông át gió tây, thì cũng là gió tây át gió đông.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chỉ xem người ta muốn thổi theo hướng nào.
Giáo sư Trương cũng đã báo cảnh sát, rất nhanh đã tóm được công ty seeding mà Chu Trạch thuê.
Đợi đến khi tin tức chồng cấu kết với bảo mẫu hành hạ người vợ thực vật được đẩy lên các trang tin tức lớn, đến tay các KOL, tôi mới tung hết bằng chứng ra một lượt.
[Không gian mạng không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, những kẻ thủ ác đảo lộn trắng đen, bịa đặt về tôi, nhất định sẽ phải trả giá!]
Dư luận hoàn toàn đảo chiều ngoạn mục, khi tôi lướt xem bình luận, một tin nhắn riêng đã thu hút sự chú ý của tôi.
[Không đúng, người phụ nữ này, không tên là Vương Quyên.]
[Nó là con quỷ dối trá bậc thầy, ai lại gần nó đều sẽ chết!]
12
Tôi lướt thấy địa chỉ IP của tin nhắn này, tim tôi thót lại.
Huyện Viêm? Đó chẳng phải là nơi Vương Quyên bị bắt cóc bán đi sao?
Trước đó khi dọn dẹp di vật của ba, tôi phát hiện trong sổ tay của ông có rất nhiều thông tin về các trung tâm giới thiệu người giúp việc. Ban đầu tôi nghĩ, là ba muốn tìm người cho mình, hoặc tìm cho tôi.
Nhưng trung tâm nói không đúng:
"Mấy cơ sở này, đều ở tỉnh ngoài cả mà?"
Đúng vậy, tại sao lại bỏ gần tìm xa?
Rất nhanh, thám tử đã điều tra giúp tôi một chuyện.
"Vương Quyên không phải từng bị bắt cóc bán đi sao? Từ lúc cảnh sát triệt phá đường dây buôn người, đến lúc cô ta liên lạc được với các vị là cách nhau một năm, đúng không?"
Tôi nghĩ một lát:
"Hình như vậy, cô ta là do người quen giới thiệu đến. Khoảng thời gian đó đúng lúc bảo mẫu nhà tôi bị tai nạn xe, bị thương, muốn nghỉ việc, nên tôi đã đồng ý."
"Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, Vương Quyên đã đổi qua tám trung tâm giới thiệu người giúp việc, hơn mười nhà chủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!