Hoằng Trị than nhẹ một tiếng, nói:
Đúng vậy! Tám trăm năm. Thời gian trôi qua thật mau, trong nháy mắt đệ đã được một ngàn tám trăm sáu mươi mốt tuổi.
Đại ca, trong tám trăm năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện.
"Hải Long còn chưa lấy lại bình tỉnh, giật mình nói:"Nói cho ta nghe một chút.
"Hoằng Trị ngưng thần, nói:"Suốt tám trăm năm, Thần Châu đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Nguyên lai là do Nguyên Mông quốc phát động trăm vạn thiết kỵ, thừa dịp đối phương không có chuẩn bị đề phòng, đã đồng thời tiến về hai quốc gia Lý Đường, Triệu phát động tấn công.
Có lẽ sống trong an nhàn lâu rồi, Lý đường, Triệu hai quốc vừa ở gian đoạn đầu cũng không có năng lực phản kháng, đều tự nguyện cho Nguyên Mông quốc chiếm cứ lãnh thổ.
May mắn là mặc dù Nguyên Mông quốc vô đối tại nơi cao nguyên lại không am hiểu công thành, trải qua hơn một năm trời, hai quốc Lý Đường và Triệu Tùng mới dựa vào vài tòa đại thành kiên cố mà chặn được Nguyên Mông quốc tinh nhuệ.
Nhưng Nguyên Mông quốc tấn công năm này qua tháng nọ, thực lực của hai quốc suy yếu rất nhiều. Hiện tại, trên Thần Châu đại địa, Nguyên Mông quốc đã trở thành quốc gia cường đại nhất.
Bởi bì chiến tranh liên tục mấy năm, làm cho dân chúng trôi giạt khắp nơi, các loại ôn dịch, tật bệnh, đã lấy đi sinh mệnh rất nhiều người, cũng mang đến cơ hội cho tà đạo.
Bởi vì thực lực kém xa, tà đạo tam tông vẫn ẩn nấp không ra, sau cuộc loạn chiến, bọn chúng đã thu nạp một lượng lớn đệ tử trẻ tuổi, sau đó chọn phương pháp tàn khốc nhất để huấn luyện. Không ngừng tăng cường một thân thực lực.
Hai trăm năm sau, tuy rằng thế cuộc tam quốc ổn định lại, nhưng thế lực tà đạo cũng tăng đáng kể. Bất quá, bọn chúng cũng thật kiên nhẫn, mãi đến ba trăm năm trước, tức là thời điểm ca bế quan được năm trăm năm, có thể bọn chúng cảm giác được đã đủ sức để cùng chính đạo chúng ta đối đầu, lúc này mới công khai hoạt động.
Đến nay, suốt ba trăm năm. Trong ba trăm năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, thất tông chính đạo chúng ta trước sau liên thủ đã cùng tà đạo quyết chiến chín lần, nhưng hết thảy đều không tốt đẹp như chúng ta đoán, kết quả dĩ nhiên là bại nhiều thắng ít.
Mãi đến khi chín vị đạo tôn Liên Vân Tông toàn bộ tham chiến, mới cứu vãn chính đạo lại được một chút. Hiện tại, Liên Vân Tông đã tiếp nhân vị trí của Ngũ Chiếu Tiên, trở thành nhất đại tông phái đứng đầu chính đạo.
Trăm năm gần đây, bất luận là chính đạo hay tà đạo, đều cử ra toàn cao thủ, xung đột càng thêm thảm thiết hơn, đôi khi, thậm chí còn liên lụy tới người thường.
"Nói tới đây, Hoằng Trị không khỏi toát ra một tia ảm đạm. Hải Long không nhịn được nói:"Bọn chúng muốn đánh thì cho bọn chúng đánh. Người có sinh ly tử biệt không phải chuyện rất bình thường sao? Đơn giản chính là tử sớm hay tử muộn thôi.
"Hoằng Trị nao nao, nói:"Lời đại ca nói rất giống với phật pháp, nhưng dù sao chúng ta cũng là chính đạo, cứu người dân ra khỏi dầu sôi lửa bỏng, là việc chúng ta phải làm. Nếu không phải vì hộ pháp giúp ca, có thể đệ đã sớm vùi đầu vào cuộc chiến.
Hiện tại, trên Liên Vân Sơn chỉ còn lại hai vị Thiên Thạch và Đăng Tiên đạo tôn, bảy vị đạo tôn khác đã dẫn đầu thất tông chính đạo cùng tà đạo đối kháng.
"Hải Long than nhẹ một tiếng, nói:"Đừng nói ta mấy chuyện đó, ta không thích nghe. Không biết Giá nhi hiện tại thế nào? Ngươi có tin tức của hắn không?
Tám trăm năm trôi qua, chỉ sợ Trương thúc, Trương thẩm cũng…
"Hoằng Trị toát ra một tia mất mãn nhàn nhạt, nói:"Tin tức về hảo bằng hữu của ca thì đệ không có, bất quá, Trương thúc, Trương thẩm kia thì ca có thể yên tâm. Sau bọn họ đã nhận được một nghĩa tử, coi như là an hưởng tuổi già a.
Đại ca, chẳng lẽ ca không định giúp một tay cho chính đạo chúng ta sao?
"Hải Long mắt toát ra một tia hào quang kỳ dị, đột nhiên hét lớn lên một tiếng,"Thất Tu kiếm, ra khỏi vỏ."
Hàn quang chợt lóe, Thất Tu kiếm thanh sắc không biết từ chỗ nào hiện ra, thanh quang liên thiểm, chòm râu dưới hàm Hải Long toàn bộ biến mất, do không cố ý khống chế, Thất Tu kiếm đã chặt đứt hơn phân nữa bộ tóc dài của hắn, chừa lại rối tung dài tới bên hông.
Đã không còn râu tóc che đây, Hoằng Trị và Tiểu Cơ Linh thấy như vậy nhất thời cao hứng không ít, bộ dáng hắn so với lúc bắt đầu tu luyện cũng không khác mấy, chỉ là toát khí chất nhiều hơn.
Sau lưng xuất hiện ra vỏ kiếm, leng keng một tiếng, Thất Tu kiếm đã trở về, Hải Long nhàn nhạt nói:
"Ta đối với đánh đánh giết giết không mấy hứng thú. Bất quá, sớm muộn gì ta cũng đi Ma Tông. Bất luận Giá nhi sống hay chết, thì chỉ có một kết quả cuối cùng. Tiểu Trì, đôi khi có một số chuyện ngươi hẳn là biết qua.
Kỳ thật, ngay cả chính mình rốt cuộc cũng không biết có phải là người chính đạo không. Nếu ngươi không muốn nhận ta là đại ca nữa, thì tùy ngươi có thể rời đi.
Tám trăm năm nay, cám ơn ngươi đã hộ pháp cho ta.
"Tiểu Cơ Linh đột nhiên nhảy đến bên người Hải Long, hì hì cười, nói:"Mặc kệ hòa thượng giả không đi cùng huynh, dù sao đệ đã có ước định rồi. Lúc trước khi huynh dùng Tử Chi cứu tính mạng đệ, đệ liền thề cả đời này nhất định phải luôn bên cạnh huynh.
Ài, lão tổ tông nói, đệ phải nghe lời của huynh, nói không chừng có một ngày có thể thăng tiên giống như người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!