Chương 30: Tiên khí chi chiến (hạ)

Thủy Chi Nguyên là một trong ngũ kiện tiên khí trong Ngũ Chiếu Tiên, có thể phát huy hết thủy lực. Nhưng bởi vì cấp độ của nó phẩm chất yếu hơn Kỳ Thiên Luân, hơn nữa Thủy Vận tu vi lại kém hơn Chỉ Thủy đạo tôn, nhất thời bị áp chế chỉ có thể co đầu rụt cổ cách ra năm thước.

Màu lam gợn sóng theo Kỳ Thiên Luân không ngừng tăng vọt khí thế mà run lên.

Dưới cường đại áp bách, Thủy Vận thấy khó mà sống thọ với cái khí thế càng lúc càng tăng kia của Kỳ Thiên Luân, rơi vào đường cùng, đầu tiên phát động công kích, nàng tả chưởng đè vai phải lại, hữu chưởng giơ lên cao..., tất cả hào quang lam sắc điên cuồng hội tụ tại hữu chưởng của nàng

"Bắc tinh chi thủy, thủy chi căn nguyên".

Theo hữu chưởng nàng hạ xuống, một dòng nước màu lam cùng với chấn động ù ù xuất thế ngang trời, dòng nước tựa như lũ lụt bất ngờ làm vỡ đê, từ trên không trút xuống không báo trước, tiếng gầm gừ mạnh mẽ oanh kích phía trên Kỳ Thiên Luân.

Phiêu Miểu đạo tôn khẽ nhíu mày, nàng đương nhiên biết điều này, đây không chỉ là nước sông bình thường, mà có chứa pháp lực khổng lồ, cho dù có Kim Cương chú ngăn cản, nàng cũng có thể cảm giác được rõ ràng Thiên Hà chi lực, trong lòng nhất thời dâng lên vài phần lo lắng.

Mộc Tùng vẻ mặt cũng không có thoải mái gì, khi hắn chứng kiến Chỉ Thủy đạo tôn triệu hồi ra Kỳ Thiên Luân thì sắc mặt cũng đã thay đổi. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, trong chớp mắt Liên Vân Tông Chỉ Thủy chân nhân tự nhiên thành tu vi đạo tôn, lại đồng thời có được tiên khí.

Dưới tình huống như vậy, Thủy Vận tất hết cứu.

Theo Thiên Hà trút xuống, Chỉ Thủy đạo tôn sắc mặt trở nên bình tĩnh như không hề bận tâm, nàng vẫn như cũ không ngừng biến hóa pháp quyết, tùy ý che chở trước Kỳ Thiên Luân chống đỡ Thiên Hà đang cuồng đánh sâu vào.

Từng đạo sáng màu vàng chiếu rọi sáng cả bầu trời, Thiên Hà đánh sâu vào vẫn chưa đủ để đánh lui Chỉ Thủy đạo tôn nửa bước.

"Trì túy hàng ma, nhương hoàng đãng lịch, luyện độ u hồn, kỳ thiên luân chuyển".

Bốn câu khẩu quyết như thần chung mộ cổ chấn động thật sâu trong tâm mỗi người. Trên không trung bị Thiên Hà đánh vào nhưng Kỳ Thiên Luân vẫn bắt đầu thong thả xoay tròn, màu váng sáng mờ kia theo chuyển động của nó mà lóe ra không ngừng, kỳ thiên thay đổi liên tục tốc độ càng lúc càng nhanh, lát sau, đã hình thành một vòng xoáy màu vàng thật lớn, không hề ngăn cản Thiên Hà đang đánh vào, mà là trực tiếp hút nó vào bên trong, vòng xoáy màu vàng do Kỳ Thiên Luân hình thành giống như không đáy, bất luận Thiên Hà nổi lên cuộn sóng cỡ nào, đánh vào mãnh liệt cỡ nào, tất cả đều bị nó nhất nhất tiếp thu, không có nửa điểm phiêu tán.

Phiêu Miểu đạo tôn trên mặt rốt cục lộ ra mỉm cười, nàng phi thường vừa lòng với Chỉ Thủy đạo tôn.

Chỉ Thủy đạo tôn một bên thao túng Kỳ Thiên Luân, một bên ngưng thần chăm chú quan sát Thủy Vận. Bởi vì Thiên Hà đã không có tác dụng mà còn cực kỳ hao tổn pháp lực, quang mang hộ thể Thủy Vận đã mờ nhạt rất nhiều.

Thủy Vận cảm giác được rõ ràng, vòng xoáy màu vàng trước mặt kia tựa như núi lớn áp đảo mình không thở nổi, bất luận thúc dục pháp lực thế nào cũng căn bản không thể kiềm hãm lại được.

Cắn răng một cái, nàng vừa định đem bản thể Thủy Chi Nguyên nhập vào trong Thiên Hà ra chiêu cuối cùng, thì nghe được thanh âm Chỉ Thủy đạo tôn.

"Thủy Vận tông chủ, chúng là đều là chính đạo, không nhất thiết phải ngươi chết ta sống như thế. Nơi này là Phạm Tâm Tông thánh địa, nếu chúng ta thật sự bộc phát ra uy lực tiên khí, chỉ sợ đối với thánh địa sẽ có điều ảnh hưởng.

Ngươi thấy vầy được không, chúng ta ngang ngửa nhau là xong, trước đánh cuộc coi như là một câu nói đùa thôi, sau khi trở về, ta sẽ hảo hảo giáo huấn đệ tử kia".

Lời nói Chỉ Thủy đạo tôn có thể cấp cho Thủy Vận mặt mũi. Thủy Vận tu hành cũng có hơn hai ngàn năm, nàng đương nhiên biết lấy loại tình huống hiện tại, cho dù chính mình bộc phát ra toàn bộ uy lực Thủy Chi Nguyên căn bản cũng là không có khả năng chiến thắng Chỉ Thủy đạo tôn.

Hạ đài tốt như vậy sao có thể không xuống đây. Than nhẹ một tiếng nói:

"Chỉ Thủy đạo tôn, trước là Thủy Vận đắc tội, đa ta ngươi hạ thủ lưu tình, chúng ta cùng thu pháp lực a".

Lam, kim lưỡng sắc quang mang đồng thời hướng Thủy Vận cùng với Chỉ Thủy hai người đều tự bay ngược về phía sau ở ngoài trăm mét. Thủy Chi Nguyên, Kỳ Thiên Luân đề khôi phục như lúc ban đầu khi bị gọi về, theo pháp quyết các nàng thúc dục, đều tự biến mất bên trong không khí.

Một chút khí mõng manh cũng không còn. Trên không trung chỉ còn lại vẻ mặt mất mác của Thủy Vận cùng với Chỉ Thủy đạo tôn mặt không chút thay đổi.

Ngộ Vân toát ra một tia cười nhàn nhạt, xong vung tay lên nói:

"Kinh phật có nói. Trường lão Tu Bồ Đề. Cập Chư Sư. Tì Khưu Ni. Ưu Bà Tắc. Ưu Bà Di. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Nghe theo lời phật dạy. Giai đại hoan hỉ. Tín thụ phụng hành. Hai vị đạo hữu có thể lấy hòa khí xong việc, chính đạo ta cũng lấy làm vinh hạnh".

Kim cương chú hào quang biến mất, hết thảy đều khôi phục bình thường.

Hào quang chợt lóe, Chỉ Thủy đạo tôn cùng với Thủy Vận trước sau bay xuống dưới đất, Chỉ Thủy nói:

"Thủy Vận tông chủ tu vi cao thâm, không hổ là một trong năm vị tông chủ Ngũ Chiếu Tiên, Chỉ Thủy kính phục, về sau có cơ hội nhất định sẽ sắp xếp ít thời gian cùng tông chủ trao đổi kinh nghiệm tu chân".

Thủy Vận trên mặt lạnh như băng tuyết tan một ít, khẽ thở dài:

"Ếch ngồi đáy giếng cũng không phải không đúng, Thủy Vận lúc trước cuồng vọng thỉnh Chỉ Thủy đạo tôn tha thứ. Hy vọng Ngũ Chiếu Tiên ta sau này có thể cùng quý tông vĩnh viễn hòa hợp".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!